TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 745

đàn ông cầm cuốc tiến lại chỗ ngôi mộ, đồng loạt vung cuốc lên rồi bập
xống. Nhưng thật kì lạ, khi hai lưỡi cuốc chỉ còn cách nấm mồ khoảng gần
một gang tay thì chúng như bị một nguồn lực vô hình dội ngược trở lại
khiến hai người đàn ông đó ngã bổ ngửa ra phía sau, hai cái cuốc văng xa
tới vài mét. Rồi một trong hai người đàn ông bỗng nhiên giãy đành đạch,
ôm đầu lăn lộn dưới đất, gào khóc dữ dội. Thầy ngoại cảm hét lên:

- Vong nhập rồi, vong nhập rồi...!

Tức thì, đôi vợ chồng già cũng gào lên rồi lao ra ôm lấy người đàn ông

đó, cả ba cùng khóc lóc đến lạc cả giọng. Chứng kiến cái cảnh tượng ấy,
thật khó ai mà cầm nổi nước mắt...

- Con ơi, con của tôi, con có lạnh không? Có đói không? Bố mẹ đây,

bố mẹ đến đón con về nhà đây...

- Hu! Hu! Bố mẹ ơi, con đói quá, đói lắm bố mẹ ơi...!

- Được rồi, con muốn ăn gì cứ nói, bố mẹ sẽ mua cho con!

- Con muốn ăn cơm, ăn thịt, và cả rượu nữa! Con đói...

Lập tức đôi vợ chồng già ấy lật đật chạy đi, họ men theo triền đê rồi rẽ

xuống con đường nhỏ, chạy vào trong làng. Lát sau, họ tất tả quay lại với
mấy túi thức ăn trên tay: nào gà luộc, vịt quay, giò chả, cả thêm cả một chai
Vodka to tướng kẹp bên hông. Vong trải một tấm ni lông dưới đất, bày biện
hết thức ăn ra đó, nhưng nó chưa vội ăn ngay mà tiến lại chỗ thầy ngoại
cảm và người đàn ông đào mộ, giọng lễ phép:

- Vong ăn một mình cũng buồn, mời thầy cùng với anh đây ngồi xuống

ăn cùng vong cho vui!

Đương nhiên là vong đã mời thì không ai dám từ chối. Cả ba cùng

nhau rót rượu, nâng ly chúc tụng, ăn uống rất vui vẻ, rôm rả. Trong khi đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.