TUYỆT SẮC QUỐC SƯ - Trang 56

Những gì y cho hắn thấy vĩnh viễn cũng chỉ có lăng nhục cùng nỗi chán

ghét rất rõ ràng.

“Sư phụ, thái tử điện hạ vốn không có khả năng có bất cứ tình ý gì đối

với Tĩnh Huyền. Người hẳn là không biết, qua hai ngày nữa, Hoàng hậu
nương nương sẽ giúp thái tử tổ chức đại hội tuyển phi.”

“Thật sự có chuyện này sao?’

“Vốn chính miệng thái tử nói cho con biết… “

Hồi tưởng lại sau màn hoan ái đến say mê cuồng nhiệt, thái tử dùng vẻ

mặt đầy ác ý nói cho hắn biết tin này, tim Tĩnh Huyền nhất thời lại đau như
đao cắt.

“Ôi, Dật nhi đã trưởng thành rồi. Hắn thân là thái tử, tương lai còn phải

trở thành vua một nước, đương nhiên sẽ phải có rất nhiều phi tần, chuyện
này lúc đầu sư phụ cũng đã cảnh cáo con, con không nhớ sao?”

“Tĩnh Huyền nhớ rõ… kiếp này con chỉ cầu có thể ở bên cạnh thái tử,

bảo hộ người chu toàn, trợ giúp người thuận lợi đăng cơ. Cho dù tương lai
sau này hắn có hậu cung ba nghìn giai lệ, Tĩnh Huyền cũng vẫn sẽ thản
nhiên đối mặt… ” Trên khuôn mặt Tĩnh Huyền lộ ra nụ cười thê lương,
“Nhưng nói so với làm thật sự quá khó khăn… Sư phụ… Tĩnh Huyền thật
hổ thẹn với tước vị quốc sư, không có cách nào đoạn trừ được thất tình lục
dục, tu hành thật sự quá kém cỏi rồi… “

“Ôi, hỏi thế gian tình ái là chi… có trách chỉ có thể trách con quá yêu

Dật nhi thôi. Cũng không biết tiểu tử thối kia kiếp trước đã tu luyện thế nào
mà kiếp này có phúc khí như thế, có thể khiến cho con đối với hắn yêu đến
thắm thiết si mê, đợi chờ mười mấy năm đằng đẵng.”

“Tĩnh Huyền không oán không hối. Đợi đến một ngày thái tử không cần

con nữa, Tĩnh Huyền sẽ trở về Bảo Phật tự, bế quan tu hành, không bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.