TUYẾT TRUNG HÃN ĐAO HÀNH - Trang 2486

Từ Phượng Niên quần áo co rụt lại, lại một cổ. Cổ đãng vưu thắng lúc

trước vài phần. Hai tay ở ngực chồng tròn.

Lấy tiểu tròn lên, tròn sinh tròn, vòng tròn lớn có bao quát thiên địa

bao la hùng vĩ khí tượng.

Thung lũng bụi bặm tung bay như một thanh viên kính.

Từ Phượng Niên cơ hồ là tấc tấc sau đó dời.

Trâu rừng đàn giống nhau là không thể tưởng tượng nổi mà tấc tấc đi

về phía trước.

Cùng mình nói xong rồi chỉ là chết lại chống đỡ một hồi, bất tri bất

giác Từ Phượng Niên đã no rồi rất lâu.

Đỉnh núi người khoác một bộ mộc mạc áo cà sa lão tăng hai chân cách

mặt đất, cầm trong tay Trúc vi thiền trượng, dường như Tiên Nhân ngự
phong mà đi, nhìn thấy cảnh tượng này, hơi động dung, nhẹ giọng thở dài
nói ︰ "Quên mình thì không tính toán sinh tử, tràn đầy tâm huyết, là cái
dũng của thất phu. Thanh tỉnh sau đó biết rõ có việc không nên làm, vẫn là
không quên có cái nên làm. Cũng biết căn cốt bản tính. Một chút tư tâm
không đủ để che thiện tâm."

Lão hòa thượng chuyển lướt vào thung lũng dưới đáy, như chim ưng

lao xuống, một tay nắm Từ Phượng Niên, đầu ngón chân hư không mà đạp,
liên tiếp còn trống tinh đình điểm thủy, hướng về phía tên kia dân du mục
thiếu nữ thổi đi, nhẹ giọng nói ︰ "Điện hạ cứu người, lại cho cất xuống sai
lầm lớn lão nạp ngăn lại trâu rừng đàn."

Làm Từ Phượng Niên theo bản năng ôm chầm thiếu nữ vòng eo, lão

hòa thượng khẽ đọc một tiếng "Lên", một nam một nữ nhẹ nhàng hướng về
phía đỉnh núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.