ung th
ư do phơi nhiễm. Truyền thông chính thống bị kiểm soát và mafia y
t
ế vừa tham gia che đậy, vừa nói dối về những tác động độc hại của
nh
ững hóa chất này. Nhưng bạn mong đợi điều gì? Rất nhiều trong bọn
h
ọ là tội phạm! Và truyền thông chính thống đã từ lâu được “mua và trả
ti
ền” bởi những kẻ cướp lịch sự (banksters) sở hữu Fed.
M
ặc dù 93% người Mỹ tin rằng GMO cần được dán nhãn, những
ng
ười đề xuất ghi nhãn GMO đang phải bầm dập đối mặt với “cuộc
chi
ến thực phẩm”, cụ thể là các Big Agra và ngành công nghiệp sinh học
đã chi nh
ững khoản tiền lớn để chống lại những đề xuất ghi nhãn GMO.
Ví d
ụ, “Dự luật 37” của California đã suýt bị hủy bỏ vào năm 2012 sau
khi các công ty nh
ư Monsanto, Pepsico, và Kraft đổ 46 triệu USD vận
đ
ộng hành lang chống lại nó. Sau đó, vào năm 2013, cũng các công ty đó
đã chi h
ơn 27 triệu USD vận động hành lang chống lại “Sáng kiến 522”
(Sáng ki
ến này đề nghị dán nhãn các thực phẩm biến đổi gen, và nó cũng
b
ị hủy bỏ). Vậy, xin đặt câu hỏi: Nếu GMO rất “tốt cho bạn”, thì tại sao
Big Agra l
ại phải chi hàng chục triệu USD để che giấu việc trên đĩa ăn
c
ủa chúng ta hay trong hộp cơm của con cái chúng ta có GMO hay không?
Th
ử nghiệm GMO
Nh
ư tôi đã đề cập ở trên, GMO không được thử nghiệm đầy đủ. Một
trong nh
ững lỗi rõ ràng nhất trong quy định về chế độ “thử nghiệm”
GMO hi
ện hành là thời gian quá ngắn cho các nghiên cứu thử nghiệm
th
ức ăn trên động vật. Họ giới hạn thử nghiệm 90 ngày là tối đa, một số
còn ch
ưa tới hơn một tháng. Nghiên cứu ngắn như vậy có thể dễ dàng bỏ
qua nh
ững ảnh hưởng nghiêm trọng của biến đổi gen. Điều đã được biết
t
ừ lâu là một số loại thuốc trừ sâu và thuốc bệnh có thể gây ra những
ảnh hưởng truyền qua nhiều thế hệ, và chỉ lộ ra sau đó hàng thập kỷ.
G
ần như tất cả các loại cây trồng GMO đều được mô tả như một loại
“cây tr
ừ sâu” vì chúng hoặc chịu đựng được thuốc diệt cỏ dại (như
Roundup®), ho
ặc sản sinh ra chất diệt côn trùng như độc tố Bt. Khi các
nhà qu
ản lý đánh giá ảnh hưởng độc hại của thuốc trừ sâu, họ thường
yêu c
ầu nghiên cứu phải sử dụng ba loại động vật, với ít nhất một loại
th
ử nghiệm cho ăn kéo dài hai năm trở lên. Thông thường, ít nhất là 1/3
các tác d
ụng phụ sinh ra bởi các độc tố này sẽ chỉ biểu hiện trong các
nghiên c
ứu dài hơn, chứ không phải ngắn hơn.
Ví d
ụ điển hình: Các nhà khoa học Pháp, đứng đầu là Séralini (đã nêu
ở trên) của Đại học Caen, gần đây đã tiến hành thử nghiệm cho chuột ăn