và sau đó lo
ại bỏ tất cả răng khôn sau ba tháng. Kết quả là, những răng
không x
ử lý gì cả chỉ có 1,1% tiểu quản bị viêm nhiễm (tức là 98,9%
kh
ỏe mạnh). Tuy nhiên, chiếc răng bị xử lý ống tủy ba tháng trước đó có
39% ti
ểu quản bị nhiễm bệnh và chỉ có 61% khỏe mạnh.
Tr
ở lại những năm 1920, bác sĩ Weston A. Price thực hiện các thí
nghi
ệm mà lúc đầu đã được Hiệp hội Nha khoa Mỹ hoan nghênh, nhưng
sau này b
ị phớt lờ. Bác sĩ Price nghi ngờ rằng nhiễm khuẩn gắn liền với
nhi
ều bệnh thoái hóa. Ông nghi ngờ những hiện tượng nhiễm trùng này
phát sinh t
ừ răng. Ông quyết định cấy một chiếc răng đã lấy tủy vào dưới
da m
ột con vật. Ông đã phát hiện ra rằng vì cấy răng đã lấy tủy, bệnh
c
ủa bệnh nhân đã chuyển sang con vật. Bất kể bệnh nhân bị bệnh gì, con
v
ật với chiếc răng gắn dưới da cũng phát triển bệnh y như thế. Ông cũng
quan sát th
ấy khi răng đã xử lý tủy được lấy ra bằng kỹ thuật chính xác
thì sau đó, m
ột loạt các vấn đề sức khỏe được cải thiện, từ viêm khớp
đ
ến thận, đến ung thư. Điều này đã được thực hiện với hàng trăm bệnh
nhân.
Bác sĩ Price đã phát hi
ện ra rằng trong số 100 chất khử trùng, không
ch
ất nào có thể xâm nhập và khử trùng được ngà răng, chất chiếm 95%
trong c
ấu trúc răng. Cũng có bất kỳ loại thuốc kháng sinh nào cũng có
kh
ả năng khử trùng ống tủy răng. Rất ít nha sĩ nhận thức được hoặc sẵn
sàng th
ừa nhận tiểu quản ngà răng luôn luôn nhiễm bệnh sau khi phẫu
thu
ật ống tủy. Những vi khuẩn này thoát vào máu và dần dần khởi tạo
r
ất nhiều các bệnh thoái hóa. Hầu hết các nha sĩ tin rằng các chất khử
trùng đ
ược sử dụng để nhét vào ống tủy sau khi phẫu thuật có hiệu quả
kh
ử trùng ống tủy răng, tiếc là điều đó không đúng sự thật. Những gì bác
sĩ Price báo cáo và tìm th
ấy với những thử nghiệm có liên quan đến 5.000
con v
ật trong thời gian 25 năm là răng được lấy tủy, dù trông khỏe mạnh
đ
ến đâu, hoặc không có triệu chứng gì, chúng vẫn luôn bị nhiễm trùng.
Bác sĩ Price ghi nh
ận những phát hiện của ông trong hai bộ sách đồ sộ
mang tên Dental Infection Oral & Systemic (Nhi
ễm trùng răng miệng &
toàn c
ơ thể) và Dental Infection and the Degenerative Diseases (Nhiễm
trùng răng và các b
ệnh thoái hóa). Không ngạc nhiên khi những cuốn sách
đó b
ị vùi dập trong 50 năm cho đến khi bác sĩ George Meinig, một
endodontist ngh
ỉ hưu, phát hiện ra những cuốn sách này. Ông tái bản
phiên b
ản rút gọn của những cuốn sách này trong cuốn Root Canal Cover-
up (Che đ
ậy trong xử lý tủy răng). Meinig, thực ra là người phát minh ra