VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 253

Lương Vũ Sinh

Vân Hải Ngọc Cung Duyên

Dịch giả: Cổ Nguyệt

Hồi Thứ Mười Bốn

Thế sự oan nghiệt lòng đau xót

Đáng mất kỳ thư hoạ nhiều hơn.

Cốc Chi Hoa tỉnh lại, nàng mở mắt nhìn thì thấy mình ở trong một căn
thạch thất, Hạng Hồng và Thôi Tu đang canh cửa Cốc Chi Hoa toan cựa
mình nhưng tay chân mềm nhũn. Hạng Hồng cười lạnh: “Đã đến đây còn
muốn chạy?”
Ngay lúc này, chợt nghe có tiếng ho đứt quãng vọng tới, trong khoảnh khắc
có tiếng bước chân người đến cửa, Thôi Tu nói: “Sư phụ đến!”

Trong lòng Cốc Chi Hoa tựa như có tiếng sấm nổ, nàng đang bàng hoàng
thì thấy có một ông già mặt đỏ thân hình cao lớn, lưng hơi gù bước vào,
ông già này chính là cha ruột của nàng, là kẻ thù của phái Mang Sơn, Mạnh
Thần Thông!

Hạng Hồng xuôi tay hỏi: “Sư phục người đã khỏe chưa” Mạnh Thần Thông
hừ một tiếng, nói: “Độc châm của Kim Thế Di có thể đả thương được
người khác, chứ làm gì nổi ta, không cần ngươi phải lo cho ta! Chuyện ta
giao cho ngươi đã thế nào rồi, có dò hỏi được tung tích của Lý Tâm Mai
không?” y hỏi một hồi rồi lại ho mấy tiếng, rõ ràng y vẫn chưa khỏe.

Hạng Hồng nói: “Tuy chưa tìm được tung tích của Lý Tâm Mai nhưng đã
bắt được ả này. Ả có thể chống lại Tu la âm sát công, nếu sư thúc không
đến kịp lúc, đồ nhi đã suýt bị thương trong tay của a rồi.” Hạng Hồng nói
mấy câu này một là để khai công mình, hai là muốn Mạnh Thần Thông tra
khảo nàng y biết Mạnh Thần Thông sợ nhất là kẻ có thể chống được Tu la
âm sát công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.