VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 158

Lúc ấy Mã Ứng Long đang ăn tiệc cũng đã say rồi, nghe kêu lật đật bước ra
sân xem thử. Vừa ra đến nơi nghe Lưu Khánh nạt lớn:
- Ngươi ăn lộc vua sao không lo giúp nước lại cấu kết bọn nịnh thần mà
mưu hãm hại kẻ trung lương. Nay ta vâng lệnh Ngọc đế xuống đây mà trị
tội ngươi.
Mã Ứng Long nghe Lưu Khánh nói thì quỳ lạy thưa:
- Xin tôn thần dung mạng.
Nói vừa dứt lời đã bị Lưu Khánh chém lấy thủ cấp rồi đằng vân bay đi mất.
Giết Mã ứng Long xong, Lưu Khánh trở về báo cho Trương Văn hay, trong
lúc đó Trương Văn và gia quyến đề huề lên đường đi trấn nhậm Ngũ Vân
trấn.
Hôm sau, Lưu Khánh thẳng đến Tam Quan ra mắt Địch Thanh thuật lại
việc giết Mã ứng Long. Địch Thanh nói:
- Tuy nó là bè đảng gian nịnh, nhưng làm như vậy không đúng luật triều
đình.
Nói rồi liền dắt Lưu Khánh vào ra mắt Dương Nguyên soái thuật lại mọi
việc. Dương Nguyên soái khen:
- Làm như Lưu Khánh mới gọi là kẻ trung liệt.
Nói rồi phong Lưu Khánh làm phó tướng.
Từ ấy Dương Nguyên soái truyền chế ra bốn cây cờ. Mà cây cho Địch
Thanh thì đề XUẤT SƠN HỔ, một cây cho Trương Trung thì đề BẮC SƠN
Hổ; một cây cho Lý Nghĩa thì đề LY SƠN HỔ; một cây cho Lưu Khánh thì
đề PHI SƠN HỔ. (đến sau có Thạch Ngọc tới Tam Quan thì Dương
Nguyên soái cũng cho Thạch Ngọc một cây cờ đề là TIỂU DIỆN HỔ. Ấy
là đủ NGŨ HỔ )

Lời bàn
Trong đời người ai cũng có ân oán. Nhưng kẻ quân tử bao giờ ân oán cũng
phân minh.
Địch Thanh lúc hàn vi, hoạn nạn được kẻ thương tình giúp đỡ , đến lúc
hiển vinh nhớ ơn từng người để báo ơn, thì đó là hành động của kẻ quân
tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.