VẪN Ở BÊN ANH - Trang 100

Má Phùng kéo Hạt Mưa đi, Tuyết Hà nhìn theo. Nàng có cảm tưởng
như không phải Hạt Mưa mà trái tim nàng đang bị kéo lôi đi xềnh xệch.

*

Về đến phòng riêng của Tuyết Hà, Phỉ Thúy vội khép kín tất cả các cửa
lại.
- Quận chúa. Người nên tỉnh táo một chút. Chúng ta cần phải thảo luận!
Tuyết Hà ngẩng lên, bứt rứt nhìn Phỉ Thúy:
- Em đi ngay đi, mang bé Hạt Mưa đến đây. Nói là ta có việc cần sai nó
làm. Ta không muốn thấy nó bị hành hạ dưới tay má Phùng. Nó mà bị
đánh, bị dằn vặt chắc ta chết mất...
- Quận chúa này... Phỉ Thúy chụp lấy tay Tuyết Hà nói: – Quận chúa
phải bình tĩnh một chút.
- Bình tĩnh à? Tuyết Hà cao giọng – Làm sao ta bình tĩnh được. Khi
mà... Hạt Mưa. Nó là con ruột của ta...
Phỉ Thúy sợ hãi, vội chụp lấy miệng Tuyết Hà, làm Tuyết Hà như tỉnh
ra.
- Quận chúa... Cái chuyện đó... Ở đây chỉ có tôi và Quận chúa biết thôi.
Và điều này thật là cấm kỵ. Quận chúa không được nhắc đến nữa. Coi
chừng tai vách mạch rừng. Chẳng may mà Lão thái thái hoặc thiếu gia biết
được thì bé Hạt Mưa sẽ không sống được. Quận chúa biết không? Biết
không chớ?
Tuyết Hà trợn trừng mắt, nàng đau khổ nói:
- Biết vậy... ban nãy ta đưa nó thẳng đến Hàn Ngọc Lâu, giao cho anh
Mông... Trời ơi... Phỉ Thúy... Em nghĩ xem, ta có nên nói hết sự thật cho bé
Hạt Mưa biết không? Đừng để nó gọi ta là mợ nữa...
- Quận chúa! Quận chúa không thể hành động như vậy được. Phỉ Thúy
lắc đầu nói – Bây giờ Quận chúa mà nói thật với bé Hạt Mưa... Quận chúa
có tiên liệu được... Hạt Mưa nó phản ứng ra sao? Nếu chẳng may vì quá
xúc động, nó quậy tùm lum... Lúc đó... đại họa chứ không phải chơi đâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.