VẪN Ở BÊN ANH - Trang 103

như vậy. Nhưng rồi Hà cũng không có tâm trí đâu nghĩ ngợi, nàng bấy giờ
chỉ có một chuyện là làm thế nào càng nhanh càng tốt đến Hàn Ngọc Lâu,
để kể cho A Mông biết chuyện của Hạt Mưa.
Tuyết Hà đâu ngờ là nàng vừa đến Hàn Ngọc Lâu thì Chí Cang cũng đi
theo sau.

***

Tuyết Hà gặp được Cao Hàn mừng rỡ vô cùng.
- Cám ơn Trời Phật, may là anh chưa đi!
- Anh đã định đi rồi đấy chứ. Cao Hàn nói – Mai anh sẽ khởi hành. Hay
thật, trước khi đi còn gặp lại em.
Cao Hàn xúc động nhưng Tuyết Hà đã lắc đầu.
- Bây giờ thì không cần đi nữa. Anh hãy ở lại vì em đã tìm được con của
chúng mình. Anh biết không, mẹ đã tính trước, mẹ biết em ở La phủ nên
người đã đưa con của mình đến đấy. Thế mà em không biết gì cả…
- Cái gì? Em nói sao? Cao Hàn căng thẳng – Có nghĩa là em đã gặp được
mẹ rồi à? Bây giờ người ở đâu? Còn con của chúng mình nó ở đâu?
- Con của chúng mình nó đang là tiểu a đầu trong La phủ. Nó có tên là Hạt
Mưa. Anh Mông, anh đừng buồn nhé, mẹ của anh thì… người đã qua đời.
Trước khi nhắm mắt người đưa Hạt Mưa vào La phủ làm a đầu, mục đích là
để gặp em. Nhưng không may người đã qua đời trong nhà trọ. Hôm qua,
Hạt Mưa nó đến nghĩa địa ở phía tây, viếng mộ nội. Em mới biết. Em mới
biết nó là con của chúng mình!
Cao Hàn trừng mắt nhìn Tuyết Hà như không tin đấy là sự thật.
Tuyết Hà tiếp:
- Anh có biết không? Cách đây trên bốn tháng, mẹ anh đến Thừa Đức lúc
đó người đã kiệt sức, biết là không còn sống được bao lâu nữa, nên định
mang bé Hạt Mưa giao cho em, nhưng không làm sao liên lạc được, nên chỉ
còn cách là bán Hạt Mưa cho La phủ làm tiểu a đầu để nó gần em. Tuyết
Hà nhìn Cao Hàn với ánh mắt đau khổ nói –Anh Mông, anh có biết không?
Con của chúng mình nó ở cạnh em. Vậy mà em không làm sao nhìn và cứu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.