VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 110

Hàn Vân Tịch bị túm cảm thấy rất đau, mắt lé lên nhìn lại, một đôi

mắt phượng nham hiểm hung ác làm cho người ta sợ hãi, "Buông tay!"

"Không được, trước khi ca ta tỉnh lại, nàng không thể đi!" Mục Lưu

Nguyệt chính là không buông tay.

Ai ngờ, Hàn Vân Tịch duỗi tay véo hai huyệt đạo trên cổ tay của Mục

Lưu Nguyệt, lập tức khiến cho nàng không có tý lực nào liền mềm nhũn ra,
Hàn Vân Tịch bực bội hung hăng ném nàng ra, lạnh giọng, "Ngươi còn
không có tư cách hạn chế tự do của bổn Vương phi!"

Dứt lời, cũng không quay đầu lại mà đi.

Mục Lưu Nguyệt bị ngã trên mặt đất, tức giận muốn bò dậy đuổi theo,

Mục đại tướng quân lại ngăn lại, "Đủ rồi! Nàng sẽ không dám nói dối."

Mục Lưu Nguyệt vẫn không cam lòng, không cam lòng vì ca ca còn

chưa tỉnh đã khiến Hàn Vân Tịch đi rồi, càng không cam lòng Hàn Vân
Tịch lấy thái độ tự cho mình là "Tần Vương phi". Nàng đuổi theo vài bước,
hô to, "Hàn Vân Tịch, ta cảnh cáo ngươi, ca ca ta nếu như vẫn không tỉnh,
ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Trường Bình công chúa cũng sẽ
không buông tha ngươi!"

Trường Bình công chúa......

Vị công chúa này là hòn ngọc quý trên tay hoàng hậu cùng thái hậu,

tính tình có thể so với Mục Lưu Nguyệt còn tệ hơn trăm lần, từ nhỏ mỗi
ngày đều dính lấy Mục Thanh Võ không rời, cũng coi như cùng Mục
Thanh Võ là thanh mai trúc mã. Tất cả mọi người trong ngoài hoàng tộc
đều biết, ngoại trừ Mục Thanh Võ ra nàng sẽ không gả.

Chỉ tiếc thái hậu cùng hoàng đế không đồng ý cho hôn sự này của

nàng, cho nên chậm chạp vẫn chưa có tứ hôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.