Đoan Mộc Dao châm chọc cười, thấp giọng nói, "Nghe nói ngươi từ
xưa tới nay đều là phế vật của Hàn gia, thật đáng thương nha! Bản công
chúa nhường ngươi một chút cũng không hại gì."
"Nói như thế, Trường Nhạc công chúa cảm thấy trận tỷ thí này là rất
công bằng sao?" Hàn Vân Tịch hỏi lại.
Đoan Mộc Bạch Diệp ở một bên nghe tổng cảm thấy có chỗ nào đó
không đúng, đang muốn mở miệng, Đoan Mộc Dao trong lòng có quỷ, sợ
Hàn Vân Tịch đề cập đến vấn đề thể lực, gấp không chờ nổi nói, "Rất công
bằng, nếu ngươi đáp ứng, thì lập tức bắt đầu đi."
Hàn Vân Tịch một bộ dáng bất đắc dĩ, gật gật đầu, "Được thôi."
Tốt thôi...... Đã có người muốn tự mất mặt, nàng có biện pháp gì đây?
Hàn Vân Tịch mới sẽ không nói cho Đoan Mộc Dao, thời điểm nàng học
Trung y, đã từng có một đoạn thời gian chuyên môn huấn luyện lên núi tìm
dược!
Sinh trưởng và tập tính của dược vật không giống nhau, địa điểm sinh
trưởng cũng không giống nhau, hơn nữa, có một số loại dược vật sẽ sinh
trưởng ở bên nhau, còn có một số loại lại tuyệt đối không có khả năng cùng
lớn lên bên nhau.
Chỉ cần quen thuộc những quy luật về tập tính và sinh trưởng của
dược vật, đừng nói cho nàng là một cái sơn cốc, liền tính cho nàng cả một
tòa núi lớn, giống nhau, nàng có khả năng ở trong khoảng thời gian ngắn
đem dược liệu đã được chỉ định mang tới!
Dựa vào những kỹ năng như vậy để kiếm ăn, có thể bỏ qua mấy trò sở
trường hay sao?
Nghe thấy Hàn Vân Tịch đã đáp ứng, bên môi Đoan Mộc Dao gợi lên
một mạt cười thầm kín, nàng đã gấp không chờ nổi muốn nhìn bộ dáng