Điều này làm Đoan Mộc Bạch Diệp cùng Đoan Mộc Dao đều nóng
nảy, đang muốn đáp ứng, Long Phi Dạ lại nói, "Được."
Dứt lời, cư nhiên xoay người muốn đi, Dược quỷ đại nhân đột nhiên
híp mắt, lạnh lùng nhìn bóng dáng Long Phi Dạ, toàn thân tản mát ra hơi
thở nguy hiểm.
Long Phi Dạ có thể cảm nhận được một cỗ hơi thở cường đại bức tới
sau lưng, chỉ là, vẻ mặt của hắn vẫn lãnh ngạo như cũ, bước chân kiên định,
thậm chí còn thúc giục Hàn Vân Tịch, "Còn không đi?"
Tỷ thí tìm dược là thế mạnh của Hàn Vân Tịch, Long Phi Dạ không
nghĩ sẽ cự tuyệt, nhưng nếu phải tìm nhiều vị dược như vậy mà nói, dựa
vào thể lực của Hàn Vân Tịch chắc chắn sẽ đấu không lại Đoan Mộc Dao,
cuối cùng Hàn Vân Tịch sẽ bị thua.
Một bước này, Long Phi Dạ sẽ không làm.
Hàn Vân Tịch đương nhiên trong lòng cũng biết rất rõ lợi thế cùng bất
lợi của bản thân, trong lòng âm thầm bội phục, gia hỏa Long Phi Dạ này
quả nhiên có khí phách! Nàng không nói hai lời lập tức cùng rời đi.
Thấy hai người thật sự muốn đi, trong mắt Dược quỷ đại nhân tức giận
càng ngày càng lớn, Đoan Mộc Dao cách hắn gần nhất vô cớ dâng lên sợ
hãi, mà lúc này, Long Phi Dạ cùng Hàn Vân Tịch đã đi tới cửa, sắp ra khỏi
cửa.
Đột nhiên, một đạo phi tiêu hình con bướm từ trong tay Dược quỷ đại
nhân bay ra, nhìn không ra quỹ đạo của phi tiêu, chỉ thấy nháy mắt đã tới
gần Long Phi Dạ, nhưng mà, Long Phi Dạ đều không có xoay người, phía
sau chấn ra một đạo lực vô hình, trực tiếp đẩy lùi những phi tiêu con bướm,
bay ngược trả lại cho Dược quỷ đại nhân.