VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 548

Hàn Vân Tịch dùng một ít dược giảm viêm, dùng dược vật dính hợp

thịt tươi, thật cẩn thận băng bó vết đao thật tốt, cuối cùng, sửa sang lại quần
áo cho Long Thiên Mặc, hoàn thành mọi việc.

Hàn Vân Tịch vừa quay đầu, liền "hô......" thở ra một hơi thật dài, thả

lỏng tinh thần, sau đó cảm thấy kiệt sức, mấy ngày qua mệt mỏi tích lũy,
cộng với mệt mỏi hơn một canh giờ kia, tất cả đều bạo phát.

Nhưng mà, nàng vẫn kiên trì, bắt mạch, xem kỹ sắc mặt, cuối cùng sau

khi xác định không có sai lầm gì, mới ngồi xuống một bên, nhàn nhạt nói,
"Cố thái y, mở cửa đi."

Đáy mắt Cố Bắc Nguyệt ẩn một tia đau lòng, cũng không lập tức đi

mở cửa, mà là đi lấy một ly nước ấm để Hàn Vân Tịch uống, sau đó lại từ
trong rương khám bệnh mang theo bên người của mình lấy ra vài miếng
nhân sâm, ôn nhu nói, "Ngậm ở trong miệng, ngươi nghỉ một lát trước đi,
không vội."

Hàn Vân Tịch tiếp nhận nhân sâm và đặt nó vào trong miệng, liền biết

thứ này có giá trị xa xỉ, không có ngàn năm cũng đến 500 năm đi, một
mảnh nhỏ có giá trị thiên kim, hắn một lần đưa cho nàng lại là ba phiến to.

Cũng không biết có phải nàng quá mỏi mệt mà xuất hiện ảo giác hay

không, nàng dường như nhìn thấy quanh thân Cố Bắc Nguyệt quanh quẩn
một vòng màu vàng nhàn nhạt, giống như một vị Thiên Sứ ôn nhu.

Thấy trên mặt Hàn Vân Tịch đã tốt hơn một chút, Cố Bắc Nguyệt mới

đi mở cửa ra.

Thiên Huy hoàng đế và mọi người đang nôn nóng chờ ở trong sân,

vừa thấy cửa phòng mở ra, hoàng hậu là người đầu tiên bước nhanh lại đây,
"Thái tử thế nào rồi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.