VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 647

"Ta cũng không phải là thám tử a." Hàn Vân Tịch cười bất đắc dĩ.

Tới cửa tới cầu đã rất thẹn thùng, Hàn Vân Tịch vừa nói như thế, Mục

Thanh Võ cũng không biết nói gì cho phải, gãi gãi đầu, cảm xúc viết hết ở
trên mặt.

Nhìn bộ dáng nam hài mới lớn của hắn, Hàn Vân Tịch nhịn không

được tưởng tượng đến bộ dáng anh dũng giết địch trên chiến trường của
hắn, tổng cảm thấy tương phản quá lớn.

Hàn Vân Tịch chỉ có thể mở miệng kết thúc sự lúng túng của hắn,

nàng hỏi nói, "Vậy các ngươi mời ta, cụ thể là phải làm gì đây?"

Nàng xác thật không phải là thám tử nha.

Độc đều đã hạ, hiện giờ cũng đã giải, nàng đi cũng không có đất dụng

võ.

"Vạn Xà Độc là độc hiếm thấy, ngươi so với chúng ta quen thuộc hơn

nhiều, có lẽ có thể tìm ra dấu vết để lại nào đó." Mục Thanh Võ nghiêm túc
trả lời, kỳ thật, tới tìm Hàn Vân Tịch, cũng coi như là nỗ lực cuối cùng của
bọn họ.

Nhưng mà, lời này tựa hồ nhắc nhở Hàn Vân Tịch điều gì đó, đáy mắt

nàng hiện lên một tia phức tạp.

Cân nhắc một lát, Hàn Vân Tịch cũng không hỏi nhiều, sảng khoái

đáp ứng, nghiêm túc giao đãi, "Như vậy đi, sáng sớm ngày mai ta đến quý
phủ nhìn một cái đi, các ngươi hãy xem như ta tới cửa tái khám, đừng để lộ
ra, miễn cho rút dây động rừng."

Hàn Vân Tịch tổng cảm thấy muốn hạ độc ở trong quân cơ trọng địa

không phải là một chuyện dễ dàng, muốn tìm dấu vết để lại vẫn nên đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.