VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 653

Hôm nay Mục Lưu Nguyệt vốn là muốn ra cửa, nhưng khi nghe nói

Hàn Vân Tịch tới liền cố ý chờ.

"Tần Vương phi, ngươi lợi hại như vậy, nhất định là đã tìm được manh

mối gì đi?" Mục Lưu Nguyệt cười lạnh hỏi.

Hỏa phòng, phòng chứa nước cũng chưa tìm được gì, hiện giờ chỉ còn

lại thiền viện này, tuy rằng ngữ khí của Mục Lưu Nguyệt có chút chanh
chua, nhưng, Mục đại tướng quân cùng thiếu tướng quân cũng muốn biết
kết quả nha.

Mục Thanh Võ hung tợn trừng mắt nhìn Mục Lưu Nguyệt liếc mắt

một cái, ngược lại đối Hàn Vân Tịch nói, "Vương Phi nương nương, như
thế nào?"

"Không có." Hàn Vân Tịch đặc biệt thản nhiên, nàng đã nói trước chỉ

là tới điều tra mà thôi, cũng không cam đoan qua nhất định có thể tìm được
manh mối, không có chính là không có, có gì mà phải ngượng ngùng.

Nhưng mà, Mục Lưu Nguyệt lại nở nụ cười ha hả, ngay sau đó lập tức

che miệng lại, "Tần Vương phi, ta không phải chê cười ngươi đâu, ngươi
đừng hiểu lầm."

Hàn Vân Tịch bên môi nổi lên một tia cười lạnh, cũng chưa từng liếc

nhìn nàng ta một cái, nàng không thèm để ý, đi thẳng ra bên ngoài.

Người vừa đi ra, Mục Thanh Võ liền một phen lôi kéo Mục Lưu

Nguyệt, lạnh giọng, "Nha đầu thúi, ngươi đủ rồi! Nơi này không có việc
của ngươi, quay về nơi ngươi đã chạy đến!"

Mục Lưu Nguyệt hung hăng ném tay hắn ra, cố ý hướng bên ngoài

kêu, "Như thế nào, người cười cũng không được phép a! Có bản lĩnh thì
khiến cho người tâm phục khẩu phục, không có bản lĩnh thì tới phô trương
thể hiện làm gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.