Nếu nói như thế, Mục Thanh Võ trúng độc cùng chuyện này chắn
chắn là có can hệ, nói cách khác, rất có khả năng mật thám Bắc Lịch sớm
đã mai phục trong Đại tướng quân phủ.
Phải biết rằng, Đại tướng quân phủ chính là nơi rất mẫn cảm, không ít
quân cơ mật đều xuất phát từ nơi này.
Sự tình, nghiêm trọng!
Lúc này, Mục đại tướng quân nơi nào còn lo lắng bênh vực Mục Lưu
Nguyệt là người nhà mình nha, sớm đã đem đánh cuộc giữa Mục Lưu
Nguyệt cùng Hàn Vân Tịch vứt ra sau não.
Hắn nhanh chóng quyết định, "Tần Vương điện hạ yên tâm, mạt tướng
nhất định sẽ mở rộng phạm vi điều tra, bất kể thân thích!"
Mục Thanh Võ vẫn luôn rất rõ ràng phụ thân sẽ thiên vị Lưu Nguyệt,
thấy cơ hội này, hắn nghiêm túc nói, "Phụ thân, Tần Vương phi hoài nghi
người hạ độc khả năng chính là mượn tay người khác, theo ý hài nhi, vài vị
đường huynh muội thường xuyên lui tới, cũng không thể bỏ qua."
Hắn nói, chần chờ một lát, lại bổ sung, "Đương nhiên, bên phía Lưu
Nguyệt cũng đều phải tra một tra."
Nếu đây là ngày khác, khi Mục Thanh Võ nói ra như vậy, Mục đại
tướng quân nhất định sẽ tức giận mà mắng hắn hồ đồ, thân muội muội hắn
như thế làm sao có khả năng sinh lòng xấu xa, như thế nào sẽ bất cẩn như
thế.
Nhưng, hiện tại dưới tình huống thế này, lại đang ở trước mặt Tần
Vương điện hạ, Mục đại tướng quân không dám đánh mất sự bình tĩnh của
mình, nhìn Tần Vương, nói, "Vương Phi nương nương nói rất có đạo lý."