VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 882

dọa cho choáng váng.

Nhưng mà, sự thật chứng minh Hàn Vân Tịch đã quá xem nhẹ nội

gian này.

Sau một lúc lâu, chỉ thấy nàng kia chậm rãi ngẩng đầu lên, vừa rồi còn

nhìn Long Phi Dạ cầu xin, lúc này lại hung tợn trừng mắt liếc nhìn Long
Phi Dạ một cái, quay đầu đi nhìn về hướng khác, không trả lời vấn đề của
hắn.

Nếu như có cốt khí như thế, vừa rồi vì sao lại nức nở cầu xin tha thứ?

Hàn Vân Tịch đột nhiên nhíu mày, không thể đánh giá cao những

người như thế.

Long Phi Dạ không có nhẫn nại tốt như vậy, nheo hai tròng mắt lại,

lạnh lùng nói, "Tiếp tục!"

Thị vệ lập tức lại nắm nữ tù phạm lên, đáy mắt nữ tù phạm hiện lên

một tia sợ hãi, nhưng trước sau vẫn không cầu xin tha thứ, nàng nghĩ, trên
tay Long Phi Dạ chỉ còn lại hai người, nhất định sẽ không dễ dàng để các
nàng chết, chỉ cần chịu đựng qua một kiếp này thì sẽ không có việc gì.

Nhưng ai biết, lần này thị vệ cũng không nắm đầu nàng đi chắn nơi

cửa nhỏ của lồng sắt, mà là đột nhiên túm nàng lại đây, để khuôn mặt nàng
đối mặt với cửa sổ nhỏ!

"Không......"

Nữ tù phạm lập tức minh bạch thị vệ định làm gì, dưới đáy lòng nàng

lớn tiếng rít gào, trừng lớn mắt, "Không cần......"

Đây là để con chuột ăn thịt gặm cắn mặt nàng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.