VÀNH KHĂN CHO EM - Trang 17

khiến gã né sang bên. Eddie rút chiếc đèn phin lớn bấm chiếu vào cô gái, y
kếu lên:
- Chà tuyệt sắc. Này Riley, anh không thấy xấu hổ khi chuốc rượu say cho
cô gái đẹp thế này à? Mẹ cô ta biết không? (Eddie lùi lại, phà khói thuốc
vào mặt Riley). Các anh định đưa cô ta đi đâu?
- Về trả mẹ cô ta, - Riley trả lời, - Thôi đừng đùa nữa, Eddie. Để chúng tôi
đi.
- Tất nhiên. Tôi không muốn ở vào trường hợp cô bé này khi cô ta tỉnh dậy
thấy mình ngồi trong xe với ba con khỉ các anh. Đi đi.
Già Sam mở máy ầm ĩ. Chiếc Packard lồng lên, biến mất trong màn đêm.
Eddie nhìn theo, giở mũ gãi đầu. Flynn cất súng vào xe, bước tới. Đó là
một con người mặt choắt trông như con chuột thật dữ dằn. Eddie hỏi:
- Mày nghĩ thế nào? Chuyện đáng ngờ đấy!
Flynn nhún vai.
- Phải làm rõ ra thôi.
- Chắc mày định nói mày sẽ làm rõ chain nhưng người thực hiện lại là tao
chứ gì? – Eddie nói dáng cao ngạo, - Mấy thằng ôn dịch ấy mưu tính gì
trong chuyện đứa con gái đẹp như thế? Con nhỏ là ai?
Flynn đốt thuốc. Gã không khoái chuyện này chút nài. Chạy từ Pittsburg
đến đây mệt rã rời rồi hơi đâu mà dính vào. Gã chỉ mong được lăn ra ngủ
thôi. Eddie nói tiếp:
- Con nhỏ có dấu bầm nơi cằm. Chớ nói là nó bị bắt cóc bởi một thằng ăn
mãnh như Riley. Nó không đủ gan làm việc đó. Để tao gọi Măng.
- Ồ thôi đi, - Flynngầm gừ, - Mày không muốn ngủ thì tùy, còn tao buồn
ngủ rũ mắt đây.
Eddie không nghe, bước đến chỗ thằng bé bán xăng đang mở to mắt sợ chết
khiếp.
- Điện thoại ở đâu?
Đứa bé dẫn hắn vào văn phòng.
- Được rồi, bé con ra ngoài kia.
Eddie quay số, chờ. Một lúc sau tiếng của Doc ở đầu dây, Eddie vội vã
thầm thì:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.