VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 83

muốn ở lại thành phố này. Lòng thương hại, sự đồng điệu và một chút tình
cảm giữa hai người khác phái là những gì mà nàng dành cho ông bác già.
Có thể thêm vào đó là chút vương vấn, nhớ nhung mỗi khi nàng xa An
Hóa. Ông ta làm nàng vui, nàng cười và nàng cảm thấy dễ chịu khi có ông
ta bên cạnh.

Nghe có tiếng cửa mở nàng biết An Hóa cũng thức dậy. Sau khi ăn cơm
chiều xong nàng đề nghị với An Hóa là cả hai đi ngủ sớm để đủ sức thức
đêm nay chờ xem hoa quỳnh nở. Ló đầu ra khỏi cửa nàng thấy ông bác già
từ trong phòng bước ra.
- Bác ngủ được hôn bác?
- Ngon lắm. Bác nằm xuống là ngủ liền. Bác không hiểu tại sao ở nhà của
cháu bác lại ngủ ngon hơn nhà của mình. Kỳ thật...
Cười thánh thót Hương Điểm bước ra nói đùa.
- Bác cứ coi nhà này như nhà của bác...
An Hóa tỏ bày sự cảm động và biết ơn của mình bằng nụ cười kèm theo
câu nói.
- Cám ơn cháu... Nhà rộng mà ở một mình cũng buồn hả cháu...
- Dạ... Nhà bác rộng mà bác cũng ở một mình... Nhà cháu cũng rộng và
cháu cũng ở một mình... Bác đi tắm cho tỉnh táo đi bác. Cháu để sẵn khăn
trong phòng tắm cho bác rồi. Bác phải tỉnh táo để ngâm thơ cho cháu
nghe...

Cười vui vẻ An Hóa bước vào phòng tắm đối diện với phòng ngủ của mình.
Trong lúc đó Hưong Điểm cũng trở vào phòng riêng. Đứng trước bàn trang
điểm nàng ngắm hình ảnh của mình trong gương. Nàng biết mình không
đẹp lắm nhưng bù lại nàng có nhiều điều đặc biệt khác làm cho nàng trở
nên quyến rũ hơn dưới cái nhìn của đàn ông. Không đẹp nhưng nàng thông
minh. Ít có người đàn bà đẹp mà thông minh. Dường như ông trời chỉ cho
người ta được một mà không có hai. Không đẹp nhưng bù lại nàng có tài.
Không đẹp về nhan sắc nhưng nàng được mọi người ưa thích và yêu mến
nhờ tính dịu dàng, lịch sự và tốt bụng. Bất cứ ai cần sự giúp đỡ đều được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.