VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 174

- Chú lưu ý cho trường hợp này nhé. Cô ấy không dám phiền chú.

Nhưng cháu thì cháu cứ làm phiền. Dân chúng không kêu với lãnh đạo thì
kêu với ai. Cô ấy đang khổ sở!

Bí thư nói nhanh:

- Chú biết! Chú biết! - Rồi quay sang nhìn vợ Tân - Chị cứ yên tâm.

Nếu anh nhà không có tội thì chẳng việc gì phải lo. Cây ngay không sợ chết
đứng chị ạ!

Cúc nói to như để mọi người cùng nghe:

- Lỡ người ta kết luận chú ấy có tội mà lại là tội họ gán cho thì sao hả

chú?

Một lần nữa, bí thư mở cửa xe bước ra, giọng anh cố để mọi người

cùng nghe được:

- Cô bé này đáo để lắm. Chưa chi cô đã lo người ta bóp cổ mình. Tôi

đã nói cây ngay không sợ chết đứng kia mà!

Bí thư quay chào bà con lần nữa rồi vào trong xe. Lần này bánh xe lăn

và lao vút đi qua Cầu Đá trong, qua Cầu Đá ngoài, rẽ vào làng Cao. Khi
chiếc Lađa khuất vào cổng Đông, bác Nham quay lại nhìn thẳng vào mặt
Cúc mà chửi, lần này chửi cũng vẫn với lý do na ná như lần trước:

- Con kia! Tao sẽ hỏi xem mẹ mày hàng ngày dạy mày đến đâu mà ăn

nói cương còng làm vậy? Người ta là bí thư huyện lãnh đạo hàng vạn dân
chứ bạn bè cùng lứa với mày phỏng? Đồ lấc cấc hết chỗ nói!

Cúc cãi lại:

- Bác buồn cười thật. Cháu có gì sai đâu!

Ông Nham trợn mắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.