VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 180

cùng hai đĩa lạc rang, đôi cặp bánh đa vừng thơm thơm mùi gạo chín. Mấy
cô nhân viên cửa hàng thoáng ngạc nhiên không hiểu sao hôm nay La đón
khách quý lặng lẽ làm vậy. Họ cũng chạm cốc nhưng không có tiếng chúc
tụng. Họ nói năng hoạt bát nhưng không tuyên bố nảy lửa, bốc giời. Họ
luôn luôn nhìn ra ngoài, nhìn qua cửa sổ mặc dầu không một ai ngoài mấy
nhân viên cửa hàng biết họ ở đây.

Nhưng sự ấy chỉ là lo xa bởi lẽ chẳng những không một ai nghi ngờ

mà còn cho rằng các cán bộ đang làm việc hệ trọng. Nhân viên giữ ý lảng
đi hết và chỉ khi có tiếng gọi mới lại xuất hiện.

La thông báo:

- Chán cái tay chủ tịch xã này lắm. Người làng tớ đây. Tớ đã bảo hắn

phải tỏ ra cứng cỏi mới được. Chuyên chính vô sản là đừng có lơ mơ. Nhân
dân tín nhiệm trao chính quyền vào tay không phải để anh ngơ đi cho bọn
phá hoại muốn làm gì thì làm.

Hai mái đầu chụm lại gần nhau hơn. Giọng La thấp xuống gần như thì

thầm:

- Cậu có biết hắn trả lời sao không?

Hân sốt ruột:

- Nói đi, hắn trả lời sao?

La liếc đánh loáng ra ngoài rồi mới lên tiếng:

- Tay chủ tịch cù lần ấy bảo: Dân là gốc, đánh họ làm sao được.

Rồi La hăng hái bình luận:

- Dân là gốc thì đúng lắm rồi. Nhưng lúc nào họ là dân, lúc nào họ là

kẻ phạm pháp thì phải phân biệt chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.