VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 64

Võ Văn Trực

Vết sẹo và cái đầu hói

Chương VIII

Cù Văn Hòn ngồi nói chuyện với Quách Quyền Lực từ nửa chiều cho đến
bảy giờ tối. Đã hết giờ hành chính thủ trưởng vẫn chưa về, cho nên cô
Chiều cũng ngồi nán lại xem thủ trưởng có sai bảo gì không. Cơ quan này
được mấy cô nhân viên hành chính rất tận tụy với công việc.
Thủ trưởng lại nhiều khách khứa, sẵn sàng tiếp khách bất kì lúc nào: trong
giò hành chính, sau giờ hành chính, trước giờ hành chính, ngày chủ nhật,
ngày lễ. Đủ các loại khách: khách trung ương xuống, khách địa phương lên,
nhà văn hóa, nhà thơ, nhà phê bình văn học, thậm chí là người mới võ vẽ
viết dăm ba truyện ngắn. Có lúc khách đọc cho Lực nghe mười bài thơ
hoặc một truyện ngắn vừa mới sáng tác.
Thỉnh thoảng Lực lại giơ tay khen: "Hay! Hay! Tuyệt! Tuyệt! Tuyệt vời!".
Càng được khen khách càng hào hứng đọc và càng hào hứng ngồi lâu…
Mấy cô nhân viên thay nhau phục dịch thủ trưởng tiếp khách. Lần nào cũng
có bia, thuốc lá, đậu phộng. Nếu Chiều bận việc nhà thì nhờ Đào nếu Đào
bận thì nhờ Chanh…
Không những thủ trưởng chỉ bận tiếp khách, mà còn bận tiếp anh em trong
cơ quan để bàn bạc công việc. Từ khi Quách Quyền Lực về làm thủ trưởng,
Cù Văn Hòn rất ít gặp vì thấy Lực cứ búi xùi vào hết việc này đến việc nọ,
hết khách này đến khách nọ. Nếu cần lắm Cù Văn Hòn mới gặp, mà chỉ
gặp trong thời gian rất ngắn để trao đỉi với nhau những việc cụ thể…
Nhưng hôm nay, hai người ngồi với nhau đến hơn bốn tiếng đồng hồ. Hòn
thấy có những điều không thể không nói với Lực.
Gần sáu giờ rồi. Cô Chiều bước lên, dè dặt vào phòng:
- Thủ trưởng làm việc lâu, để em gọi cơm?
Hòn quay ra:
- Thôi cô ạ, anh em tôi về ngay bây giờ…
Lực giơ tay phải, dừng bàn tay ngang mặt:
- Cô cho hai anh em tôi hai chai bia Tiger, hai gói đậu phộng, một bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.