VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 95

lắm. Cậu ta không biết tí gì về nhân vật Cậu Trời - Đặng Mậu Lân, mà cứ
tưởng là người ta tôn vinh mình.
Nghe tiếng cãi cọ léo nhéo ở tầng hai, Hoàng Bảo chạy lên. Vừa đúng lúc
cô Chanh xuống cầu thang.
- Có chuyện gì mà to tiếng với nhau thế?
- Thưa với bác, khổ thân em. Em ở nhà thì bị thằng Tủn bắt nạt. Đến cơ
quan thì bị thầy lớn thầy bé bắt nạt em.
Hoàng Bảo cười xòa:
- Con bé này, đáo để!…
***
Tiệc bia ở quán Phú Béo kéo dài gần hai tiếng đồng hồ, Lực, Chấn, Cấu
bàn bạc những việc đại sự của cơ quan. Trước khi chia tay, Cấu hứa trong
vài năm tới sẽ trang bị đầy đủ phương tiện sinh hoạt hiện đại trong gia đình
mỗi người. Còn Phan Chấn thì thề thốt "Ngày nào Lực còn làm việc ở Viện
Văn hiến thì thằng Chấn này còn phục vụ ngày ấy".
Một giờ chiều. Lực về đến cơ quan. Vừa lúc đó, chuông điện thoại reo.
Các cô đang nằm ngủ trưa trong phòng. Nghe tiếng chuông, cô Đào mở
mắt, định bước ra hành lang cầm máy, thì thấy có bóng người - vì ngược
chiều ánh sáng, Đào không nhận ra người ấy là Lực, bèn gọi:
- Ai đó, nghe hộ điện thoại.
Lực vẫn bước, như không hề nghe tiếng của Đào.
- Ai đó, nghe hộ điện thoại. Ai đó, nghe hộ điện thoại.
Lực dừng lại, quay mặt vào cửa phòng, quát:
- Tôi phải nghe điện thoại cho cô à? Tôi phải nghe điện thoại cho cô à? Tôi
phải nghe điện thoại cho cô à? Tôi phải nghe điện thoại cho cô à? Tôi phải
nghe điện thoại cho cô à?…
Các cô đang ngủ say. Sáng nay chuyển báo từ nhà in về các cô trằn lưng tất
bật khuân báo, bó báo, đóng gói gửi các nơi, cuộn báo biếu… ăn vội nắm
cơm chấm muối vừng - lâu nay có cô bé chở cơm nắm từ Mỹ Hào lên bán ở
Hà Nội, thường vào đây bán mỗi ngày cũng được gần mười nắm.
Rồi ôm nhau nằm lăn quay ngủ trên mặt bàn. Vì làm mệt, cho nên đặt lưng
xuống là ngủ ngon… Nghe tiếng quát tháo ầm ĩ, ngỡ là có việc gì ghê gớm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.