VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 52

Anh lấy điếu thuốc ra khỏi miệng, phả ra một hơi, gằn từng chữ một:

"Tôi cảnh cáo các người, mở cửa ra."

Vẫn không ai trả lời, căn phòng vừa tối vừa yên tĩnh. Trong màn đêm,

dường như anh cười lạnh, rồi đột nhiên dùng sức đạp mạnh vào cửa phòng.
Ầm một tiếng, dây khóa sắt phòng trộm đứt đoạn, cánh cửa bật tung.

Anh đẩy cửa ra, bên trong phòng bảy chiếc giường hợp lại với nhau,

đám nam nữ chen chúc không mảnh vải che thân, nhanh chóng tản ra tìm
vật che mình, giống như đám sâu bọ ngọ nguậy khi lá rau bị vạch ra.

Hạ Vận tránh được bàn tay đang bịt mặt mình, thét lên lăn xuống

giường. Chu Dao xông đến mặc áo khoác giúp cô ấy, thấy cô ấy sợ đến
mức toàn thân run bần bật liền giận đến mất khống chế, cầm lấy dây nịt
trên mặt đất đánh kẻ bịt mặt Hạ Vận kia.

"Con khốn kia mày đánh ở đâu vậy hả?" Gã kia đứng bật dậy, giơ tay

đánh về phía đầu Chu Dao nhưng đã bị Lạc Dịch chặn lại. Anh cầm cổ tay
đối phương, chỉ đẩy nhẹ một cái, gã đã ngã xuống giường.

Một người đàn ông khác đứng dậy, hất cằm khiêu khích: "Mày mở

khách sạn này là giỏi lắm hả, có tin tao làm cho mày đóng cửa hay không?"
Nói xong gã đẩy Lạc Dịch.

Nhưng Lạc Dịch lại sừng sững bất động, anh bễ nghễ nhìn xuống gã,

như thể đối phương chỉ là một đứa trẻ yếu ớt. Trong lúc nhất thời đám nam
nữ không ai dám lên tiếng. Có lẽ họ đã lờ mờ hiểu ra, một người từ nơi
khác dám đến mở khách sạn to thế này ở khu chưa được khai thác hoàn
toàn làm sao không có lai lịch lớn cơ chứ.

Lúc Lạc Dịch dẫn Chu Dao và Hạ Vận rời đi, có một người nữ bị đẩy

đến nhỏ giọng hỏi: "Ông chủ Lạc, cửa này..."

"Nhân viên đã tan làm, ngày mai sửa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.