VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 180

“Không,” Cô cam đoan với ông. “Không có gì không đúng. Em thích anh
ấy… rất nhiều. Em nghĩ anh ấy cũng thích em. Dù sao thì anh ấy có vẻ như
thế.”

“Vậy vấn đề là gì?”

Cô nhìn xuống chân mình. “Em đã yêu cầu anh ấy hôn em vào tuần trước.
Anh ấy cuối cùng đã đồng ý vào tối nay.”

Cô ngước nhìn anh trai để xem ông ghi nhận lời thú tội của cô như thế nào.
Adam đã không để lộ bất kỳ phản ứng nào. Ông cởi kính đeo mắt ra, cẩn
thận xếp nó lại, và đặt nó lên trên quyển sách.

“Cậu ta đã hôn em.”

“Vâng.” Cô đáp.

“Và sau đó điều gì đã xảy ra?”

“Anh ấy bảo em rằng anh ấy sẽ không hôn em lần nữa.”

“Anh hiểu.” Một nụ cười chậm rãi làm dịu đi biểu hiện của ông. “Cậu ta có
nói với em tại sao chứ?”

“Vâng, anh ấy đã nói,” Cô trả lời. “Nhưng lời giải thích của anh ấy chẳng có
ý nghĩa gì hết. Em biết là anh ấy thích hôn em. Anh ấy có vẻ đã như thế, và
anh ấy đã cảm thấy như thế, nhưng anh ấy chỉ hôn em có một lần thôi, và
giờ đây em đã có thời gian để suy nghĩ về nó, có lẽ anh ấy đã không thích nó
nhiều như em đã thích.”

“Em đã nói em thích hôn cậu ta. Anh cho rằng chúng ta cần nói về điều đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.