Rồi cô sẽ đổ sập xuống.
Hôm nay cô đã chứng minh mình dễ đoán trước như một trận mưa rào trong
một buổi picnic. Tất cả những gì phải làm là đợi Adam nhận ra cô.
“Ôi, em gái, điều gì đã xảy ra với em thế?”
Mary Rose lập tức nổ tung trong nước mắt và ném bản thân vào trong vòng
tay của người anh trai to lớn.
Ngày 13 tháng 2 năm 1864.
Mama Rose yêu dấu, con vừa nghiền ngẫm xong một tờ báo cũ cả tháng mà
Travis đã trao đổi một ít da thú gần Perry, một quý ông tên Benson đã in lại
bài diễn văn mà Lincoln đã phát biểu ở Gettyburg. Chúng con đã đọc về
trận đánh ở đó vào tháng bảy rồi, nơi quá nhiều những người đàn ông can
trường đã hy sinh cuộc sống của họ. Benson nói tổng thống của chúng ta đã
đọc diễn văn tại nghĩa trang nơi ông ấy dành để tưởng nhớ cho vị trí của
chiến trường. Adam đã khóc khi anh ấy đọc bài diễn văn, và anh ấy đã sao
chép lại chính xác để chúng con có thể gởi nó cho má.
Cole nghĩ má có thể đã đọc nó rồi, Mama, nhưng tất cả chúng con đều nghĩ
nó quá quan trọng để đọc ít nhất hai lần.
Má và Lincoln ở trong lời cầu nguyện của chúng con, Douglas.