VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 392

"Vâng, một chút chiến thuật khủng bố."

Tiếng hét giận dữ của Eleanor trôi xuống hiên nhà. Cole nhắm mắt lại trong
phản ứng. Adam nghiến chặt hàm.

"Chúa ơi, cô ta có một giọng nói inh tai," Cole lầm bầm. "Cô ta cứ phải la
hét mọi lúc như thế à?"

Harrison không tin câu hỏi của Cole cần câu trả lời. Anh nói với hai anh em
kế hoạch và chờ đợi để nghe sự tranh cãi của họ.

Không có gì hết.

"Vậy, tôi sẽ trở thành vị cứu tinh," Cole nhận xét. "Còn Mary Rose thì sao?
Con bé sẽ không đi cùng với chuyện này."

"Chúng ta đợi cho đến khi chúng ta đang trên đường trở về từ thị trấn. Travis
và Douglas sẽ cưỡi ngựa cùng Mary Rose phía trước…ờ con đường phía
trước.”

"Tại sao tôi không thể là người tống cô ta ra khỏi sườn núi?" Cole hỏi. "Tôi
còn tốt hơn cả ghê gớm nữa mà."

"Bởi vì tôi không muốn cô ta ghét anh, cô ta có thể ghét tôi," Harrison giải
thích.

"Vậy, cậu phải đi cùng cô ta trong toa xe thồ. Tôi sẽ làm cho nó bị kéo giật
lên," Cole nói.

Mary Rose đã xuống cầu thang vài phút sau đó, nhưng Eleanor đã không
xuống trong thêm nửa giờ khác nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.