VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 498

"Tò mò điều gì?" Cole hỏi.

"Bọn nhóc các chú có thể rất lặng lẽ khi các chú muốn, nhưng Harrison vẫn
biết khi chú đang ở trong gian nhà tranh lục lọi đồ đạc của cậu ta. Chú đã
nghĩ cậu ta đang ngủ cơ đấy."

"Sao nữa?" Cole thúc giục.

"Tôi thấy tò mò về việc Corrie có thể vào trong hang động, đắp mền cho
Mary Rose, và sau đó rời đi, trong khi Harrison say ngủ. Yes, sir," ông nói
với một nụ cười. "Tôi rất tò mò."

Cole quay sang Harrison. "Cậu đã nhìn thấy bà ấy, đúng không?"

"Vâng, tôi đã nhìn thấy bà ấy."

"Tại sao cậu không nói với chúng tôi?" Travis hỏi.

"Tôi không nói gì vì tôi không muốn Mary Rose biết. Cô ấy đang ngủ và
Corrie đã không hề điên trong đêm đó, đôi mắt bà ấy dịu dàng khi đứng trên
Mary Rose và nhìn xuống cô ấy. Tuy nhiên, tôi không biết liệu tâm trạng của
bà ấy có thay đổi như gió không, hoặc liệu thực sự có thể biến thành nguy
hiểm không. Vì tôi chỉ nhìn thấy bà ấy trong vài phút, tôi chưa sẵn sàng đặt
cuộc sống của Mary Rose vào tay bà ấy. Tôi vẫn tin rằng em gái của anh cần
phải duy trì cảnh giác."

"Bà ấy trông như thế nào?" Douglas hỏi.

"Giống như ai đó đã đẽo bà ấy bằng rìu."

Travis rùng mình. "Thật đáng thương," anh thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.