VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 532

Cô ngồi xuống bên bàn phấn, nhấc chiếc lược của cô lên, và dành một lúc
lâu để chăm sóc mái tóc một cách lơ đãng, vì cô hy vọng công việc lặt vặt
bình thường có thể làm cô bình tĩnh.

Cuối cùng cô quyết định rằng cô đã trì hoãn đủ lâu. Cô đặt chiếc lược
xuống, thắt chặt đai trên áo choàng của mình, và đi xuống cầu thang.

Cô đang run rẩy từ đầu đến chân vào lúc cô đến trước ngưỡng cửa. Cô
không biết cô đã đứng đó bao lâu với bàn tay lưỡng lự trong việc xoay tay
nắm cửa, nhưng hẳn phải mất ít nhất năm phút trước khi cô có đủ can đảm
để vào bên trong.

Harrison đã bỏ qua một số lượng đáng kể các chi tiết khi anh mô tả về cách
cô nhìn và cảm thấy như thế nào khi anh tưởng tượng cô nằm trên giường
của mình. Cô đã có ít nhất một trăm câu hỏi mà cô muốn hỏi, nhưng cuối
cùng cô đã đặt ra chỉ một trong những điều anh sẽ phải trả lời trước khi cô
để anh chạm vào cô.

Cô hít một hơi thật sâu, vươn thẳng vai và mở cửa.

Khi cô đã quyết định làm điều gì đó, cô sẽ thực hiện nó với sự mãnh
liệt. Cánh cửa đập vào bức tường bên trong, rồi bật lại và gần như hạ gục
cô. Cô đẩy nó ra khỏi đường của cô một lần nữa, mặc dù không mạnh như
vậy nữa.

SeseNau’ Blog

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.