giaãm giaá trõ trong mùæt ngûúâi khaác. Nïëu baån khöng chêëp
nhêån àïí nhên viïn cuãa baån maåo hiïím vaâ thêët baåi, hoå seä
khöng àaåt àûúåc àiïìu maâ baån muöën.
Nhûäng phêím chêët quan troång cuãa möåt ngûúâi laänh àaåo
thaânh cöng laâ yá chñ, nùng lûåc, sûå uyïín chuyïín nùng àöång vaâ
caãm thöng. Taâi nùng thûåc sûå cuãa ngûúâi laänh àaåo nùçm úã caách
maâ hoå àöëi àêìu vúái nhûäng tònh huöëng khêín cêëp. Khaã nùng
laâm viïåc dûúái aáp lûåc cao laâ möåt minh chûáng thuyïët phuåc vïì
yá chñ cuãa nhaâ laänh àaåo.
Trong vai troâ àiïìu haânh, töi phuåc vuå nhên viïn, ban
giaám àöëc vaâ caác khaách haâng. Töi söëng àïí phuåc vuå hoå. Caách
duy nhêët àïí trúã thaânh möåt ngûúâi laänh àaåo töët hún laâ thöng
qua sûå trúå giuáp cuãa möåt cöë vêën daây daån kinh nghiïåm –
ngûúâi hiïíu roä rùçng laänh àaåo phaãi thöng qua sûå têån hiïën vaâ
phuåc vuå hïët mònh.”
117
ANDRE L. LYNCH