VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 23

rồi đánh mắt nhìn sang Thẩm Ngọc Thư.

"Đúng là đồ ra vẻ!" Cậu ta cố ý thở dài: "Mặc dù cậu múa Thái Cực Quyền
rất đẹp, nhưng nể tình quen biết, tôi vẫn phải nhắc nhở cậu rằng, đã múa
quyền thì phải mặc áo dài, như thế mới có khí chất. Cậu xem Hoàng Phi
Hồng hay Diệp Vấn ấy, bọn họ múa quyền có bao giờ mặc đồ Âu không?"

Thẩm Ngọc Thư cũng chăm chú nhìn cậu ta, khuôn mặt gần như không có
chút biểu cảm, đợi cậu ta liến thoắng một hồi rồi mới lên tiếng: "Cậu hình
như không hài lòng với tôi?"

Giọng nam trầm mang theo chút từ tính khiến người nghe cảm thấy rất dễ
chịu, có điều thứ khiến người ta kinh ngạc không phải là ngoại hình xuất
chúng hay giọng nói mà là không khí xung quanh Thẩm Ngọc Thư. Trên
người hắn có một khí chất ôn hòa ấm áp. Một người đàn ông có khí chất như
thế này, nếu ở thời hiện đại thì rất dễ dàng trở thành thần tượng.

Nhân viên phục vụ tiếc nuối nghĩ: Tên này rõ ràng có thể kiếm ăn nhờ cái
mặt, thế mà lại đi làm cớm, thật đúng là phí của giời.

Cậu ta lắc đầu đáp: "Không phải, tôi chỉ nói rằng có người mặc long bào
cũng chẳng ra dáng thái tử thôi."

"Câu này dùng để nói cậu thì không còn gì chính xác hơn đấy." Thẩm Ngọc
Thư phản kích: "Cậu nhìn cũng không giống nhân viên phục vụ."

Không còn người lạ nào xung quanh, cậu nhân viên phục vụ cũng không
diễn kịch nữa, híp mắt nhìn Thẩm Ngọc Thư từ đầu xuống chân: "Tôi đương
nhiên không phải, cậu là ai thì tôi cũng thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.