VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 7

Mở đầu

"Thẩm Ngạo, tôi đã nói là tôi không có giết người, rốt cuộc cậu còn muốn
đuổi theo đến tận khi nào?"

"Tô Duy, cho dù cậu không giết người thì cũng không thể phủ nhận được
những hành vi trộm cắp khác của mình, mau giao chiếc đồng hồ ra đây, bỏ
vũ khí xuống đầu hàng đi!"

"Chậc chậc chậc, đương nhiên là không thể, người ta đã ra giá gấp mười
lần giá trị của chiếc đồng hồ này để thuê tôi đánh cắp nó, tiền trao thì cháo
múc, đây là nguyên tắc của Tô Thập Lục tôi."

"Chẳng phải cậu chỉ chuyên đánh cắp đồ của những kẻ giàu có bất lương
thôi sao? Sao lần này lại phá lệ, đi trộm đồ của một hội thương nghiệp bình
thường?"

Đêm đã về khuya, một góc của thành phố phồn hoa chìm trong tĩnh lặng.
Chưa đến cuối tuần nên lúc này, hầu hết mọi người đều đã chìm vào cõi
mộng, thi thoảng có một vài chiếc xe chạy qua, ánh đèn xe lướt tới rồi vụt đi
trong chớp mắt càng khiến cho màn đêm trở nên đen tối hơn.

Đột nhiên, có một bóng người xuyên qua màn đêm nặng nề, xuất hiện trên
bức tường của tòa nhà cao tầng, người đó mặc trên người bộ đồ thể thao bó
sát, bên hông là một chiếc móc, dùng móc và dây thừng linh hoạt leo lên
phía trên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.