VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 789

Hà Nội thăm ông Hồ Chí Minh nhân dịp đầu Xuân. Và trong buổi nói
chuyện đã tỏ ra rất ngạc nhiên nhận thấy Hà Nội đặc biệt chú ý đến tình
trạng căng thẳng giữa Mỹ và anh em ông Diệm, nhất là việc “ông Diệm
chống lại các áp lực của Mỹ”.


Với điệu bộ “ngây thơ khó ai bắt chước nổi”, ông Hồ Chí Minh đã hỏi Đại
sứ Ấn Độ có gì lạ xảy ra tại thủ đô Sài Gòn không, vấn an sức khỏe ông
Diệm và tỏ vẻ để tâm đến việc ông Diệm bị Mỹ áp lực. Ông Hồ Chí Minh
cũng bày tỏ sự tiếc nuối vì Sài Gòn đã không chịu chấp nhận những đàm
phán mà Hà Nội đã nhiều lần đề nghị để tiến tới một thỏa hiệp chung. Khi
Đại sứ Ấn từ giã ra về, ông Hồ Chí Minh còn ân cần dặn dò: Khi nào gặp
ông Diệm nhờ ông bắt tay hộ. Khi kể lại chuyện này cho ông Nhu nghe, ông
Nhu tỏ vẻ đắc chí lắm và giải thích cho Đại sứ Ấn Độ biết rằng đó là nhờ sự
thành công của quốc sách Ấp Chiến Lược (?!) [28].


Lời hỏi thăm này cũng như lời “khen ngợi” ông Diệm là người yêu nước
của ông Hồ Chí Minh, mà sau này tàn dư Cần Lao Công Giáo tại hải ngoại
thường huyênh hoang sử dụng như một bằng chứng khả tín, thật ra chỉ là
hành xử chính trị của ông Hồ Chí Minh nhằm xúi giục ông Diệm cứ tiếp tục
kế hoạch đuổi Mỹ ra khỏi miền Nam mà thôi. Cái tội hết theo Tây đến theo
Nhật, bây giờ lại làm tay sai bản xứ cho Mỹ và Vatican chống lại dân tộc và
tiêu diệt bao nhiêu đảng viên Cộng Sản, làm sao ông Hồ Chí Minh tha thứ
để gọi ông Diệm là “người yêu nước” được. Nhưng người Công giáo Việt
Nam, vốn tự hào là lực lượng chống Cộng hung hãn nhất và nguyền rủa ông
Hồ Chí Minh nhiều nhất, sẽ quên tất cả mà chỉ cần câu nói của ông Hồ Chí
Minh rửa mặt cho chủ cũ là được rồi!


Đầu tháng Tư năm 1963, khi mọi dàn xếp cho cuộc gặp gỡ trực tiếp giữa
ông Nhu và ông Maneli đã bắt đầu có vẻ cụ thể thì ông Maneli bèn điện về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.