VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 896

Chế độ Ngô Đình Diệm là một chế độ độc đoán. Cũng không ai chối cãi
rằng Đệ Nhất Cộng Hòa đã có những lạm dụng lộng hành nhớp nhúa. Và cả
tội ác nữa. (tr. 48-49).
Và người bạn thân của ông Chức, một nhà báo tên tuổi mà cũng là một trí
thức Công giáo là ông Đinh Từ Thức cũng đã đưa ra nhận xét:
Như đã trình bày nhiều lần, tình hình đất nước năm 1963 đã tồi tệ đến mức
hầu như mọi người đều mong muốn phải có một cuộc cách mạng để thay
đổi thời thế. (“Đọc Hồi ký Đỗ Mậu”, Văn Nghệ Tiền Phong số 281).
Và cách mạng đã xảy ra thật như nhận xét của họ Đinh. Năm 1963, cách
mạng đã do tướng Dương Văn Minh lãnh đạo để lật đổ nhà Ngô sau nhiều
lần vùng lên nhưng thất bại của các tổ chức quân sự có, dân sự có. Cách
mạng đã đáp ứng nguyện vọng của toàn dân đến nỗi suốt ba ngày liền, từ
thủ đô Sài Gòn đến một số tỉnh thị, nhân dân đã xuống đường chào mừng
cách mạng thành công trong việc lật đổ nhà Ngô.
Ký giả Hoa Kỳ Neil Sheehan cũng phải viết “Suốt cuộc chiến tranh Việt
Nam, chưa một lần nào quân đội quốc gia được đồng bào của họ nhiệt liệt
hoan hô như cuộc lật đổ chế độ Ngô Đình Diệm.”
Sự thật của lịch sử rõ ràng như vậy đó, thế mà ông Nguyễn Văn Chức lại
dùng những luận điệu hết sức lỗ mãng để nhục mạ các tăng sĩ Phật giáo đã
đấu tranh cho sự sống còn của tôn giáo mình, và nhục mạ các tướng lãnh đã
tham dự cách mạng 1963 mặc dù sau này, chính ông Chức cũng đã từng là
nghị sĩ dưới chế độ của các tướng Nguyễn Văn Thiệu, Trần Thiện Khiêm,
v.v… những tướng lãnh đã tham dự tích cực vào cuộc lật đổ chế độ Diệm.
Lịch sử thế giới cho thấy rằng mọi cuộc chính biến nhằm thay đổi giai cấp
lãnh đạo của nhiều triều đại, nhiều chế độ bằng những cuộc binh biến, đảo
chánh hay cách mạng, v.v… thì những tổ chức hành sự không thể nào tránh
khỏi những vấp váp, lỗi lầm tùy theo cường độ và bản chất của mỗi biến cố.
Năm 1963, với tình hình hết sức phức tạp, với những ân oán hận thù do chế
độ Diệm để lại, với sự chia rẽ quá trầm trọng giữa những tôn giáo miền
Nam, các tướng lãnh Việt Nam do ông Dương Văn Minh cầm đầu cũng
không tránh khỏi những khuyết điểm, những sai lầm, những hành động ấu
trĩ hay thiếu ý thức chính trị. Đáng lẽ nhà phê bình lịch sử phải có cái nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.