VIỆT SỬ TOÀN THƯ - Trang 420

Mấy gã Lý An, Phương Chính nhịn thở cầu thoát thân;

Thừa thắng ruổi dài, Tây kinh đã thu phục.

Thuận đường thẳng tiến Đông Đô lại lấy về.

Máu Ninh Kiều lênh láng thành sông, tanh trôi muôn dặm.

Tây Tốt Động (Chúc Động) ngổn ngang đầy nội, như để nghìn năm.

Trần Hiệp (Hạp) là tâm phúc của giặc đã phải bêu đầu;

Lý Lương là sâu mọt dân ta lại liền bỏ mạng.

Vương Thông nhảy vào chữa cháy mà càng cháy,

Mã Anh xông đến gỡ nguy mà càng nguy.

Bó tay đợi chết họ đã quẫn cùng;

Không đánh tự tan, ta dùng mưu thuật.

Vẫn tưởng chúng phải thay lòng đổi ý;

Không ngờ họ còn giở chuyện bày trò.

VÌ ý kiến một người, gieo vạ cho bao nhiêu kẻ khác;

Tham công danh một buổi, để cười cho tất cả nhân gian.

Do đó thằng nhãi Tuyên Đức (vua Minh) nối giáo không ngừng

Khéo sai thằng Liễu Thăng đem dầu chữa cháy,

Đinh Mùi tháng chín, Liễu Thăng dẫn binh từ Khâu Ôn tiến đến;

Năm ấy tháng mười, Mộc Thạnh chia đường từ Vân Nam kéo sang,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.