VĨNH HẰNG CHÍ TÔN - Trang 1468

thời gian quá gấp gáp, hắn tuyệt đối sẽ đi tìm kiếm thêm mấy đệ tử chân
truyền đồng môn cùng lên đường.

Phó Sùng Sơn nở nụ cười kiêu ngạo, không nói gì.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Hơn nửa canh giờ trôi qua.

“Đệ tử của Trường Xuân Cốc cũng quá kiêu căng chứ hả! Nói buổi sáng

sẽ tới, hiện tại đã là giữa trưa rồi.” Tống Thanh Hà có chút khó chịu.

“Đệ tử của Địa Hỏa Môn sao dễ dàng mất kiên nhẫn đến vậy, xem ra

toàn là những kẻ không có tiền đồ.” Từ tầng dưới, có người nói vọng lên
trên.

Tống Thanh Hà giận dữ, nếu như đổi thành những người khác, hắn đã

sớm ra tay dạy dỗ, chỉ là hắn kiêng kỵ uy thế của Trường Xuân Cốc, cũng
không tiện đáp trả khiêu khích, dù sao thì cũng là hắn thất lễ trước, đành
ngậm bồ hòn làm ngọt.

Một luồng khí thế vô cùng đặc biệt, phảng phất giống như là rừng cây

xanh mát, theo đó có một chàng thanh niên đi lên.

Chàng thanh niên trông rất chững chạc, từ tướng mạo xem ra phải lớn

hơn vài tuổi so với Lý Phù Trần sau khi hóa trang, chí ít cũng phải 35 tuổi,
cười trông rất ngạo mạn, sự ngạo mạn này, không giống như Phó Sùng Sơn
ngạo mạn vì cảm thấy tự tin vào thực lực của bản thân, mà là một loại ngạo
mạn đến từ thân phận cao quý.

Cũng khó trách, Trường Xuân Cốc là một trong số những tông môn đứng

đầu Đông Lân Đại Lục, coi như hắn không phải là đệ tử chân truyền Hoàng
Kim của Trường Xuân Cốc, cũng có thân phận đáng để tự kiêu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.