Câu được Bảo ngư cấp một chính là Lý Phù Trần, lực lượng cùng Chân
khí bạo phát, kéo cần câu lại, một con Bảo ngư ba màu dài một thước bị
kéo ra khỏi mặt nước.
Tam Sắc Ngư, Bảo ngư cấp một loại nhỏ, lực lượng trong nước chừng
mấy trăm cân.
Thiếu niên khôi ngô và thiếu nhiên ngâm đen đều ngẩn ra, mấy ngày này,
bọn họ biết vận khí của Lý Phù Trần rất tốt, trung bình mỗi ngày đều câu
được một con Bảo ngư phổ thông, không nghĩ lại tốt tới mức này, dĩ nhiên
câu được một con Bảo ngư cấp một.
Đồng dạng là Bảo ngư, nhưng khí lực của Bảo ngư cấp một lớn hơn Bảo
ngư phổ thông rất nhiều, cũng giảo hoạt hơn, đôi khi mồi câu tự nhiên biến
mất, là do Bảo ngư cấp một làm chuyện tốt.
- La sư huynh, vị sư đệ mới tới này, vận khí có chút nghịch thiên a!
Thiếu niên ngâm đen không nhịn được nói.
Thiếu niên khôi ngô nheo mắt lại:
- Không có thực lực, vận khí có tốt cũng vô dụng, ta hy vọng vận khí của
hắn tốt hơn một chút.
Hai người không biết, Lý Phù Trần cũng không dựa vào vận khí mà câu
cá, mà dựa vào Linh hồn mạnh mẽ để câu cá.
Hắn phát hiện, ý thức của hắn, có thể bám vào Chân khí, theo cần câu
kéo dài tới lưỡi câu, kể từ đó, hắn liền thấy rõ tình huống dưới đáy nước,
nơi nào có Bảo ngư, lưỡi câu của hắn liền di chuyển tới đó.
Đương nhiên, ý thức bám vào Chân khí cũng rất tiêu hao, Lý Phù Trần
cũng không dám dùng nhiều.