Như vậy giống như, ngươi ở trên đường gặp một mỹ nữ đang ngã vào
lòng một xấu quỷ.
Trong lòng rất chua xót a.
- Quan Tuyết sư muội, vị hôn phu này của ngươi thật biết gây sự a, nếu
hắn là căn cốt tam tinh, không, cho dù là căn cốt nhị tinh thì tốt biết bao.
Tại đường nhỏ cách đó không xa, ba nữ đệ tử yểu điệu đang đứng chung
một chỗ.
Nữ đệ tử thanh lệ tuyệt luân ở giữa rõ ràng là Quan Tuyết, bên trái nàng
là nữ đệ tử mắt phượng, bên trái là nữ đệ tử có khuôn mặt đáng yêu.
Nữ đệ tử mắt phượng tên là Đồng Nguyện Mông, nàng lắc đầu nói với
Quan Tuyết.
Quan Tuyết có chút không thích Đồng Nguyệt Mông đùa giỡn, nói:
- Đồng sư tỷ, ta đã nói qua, ta và hắn đã không còn quan hệ gì, cái này
đùa không vui chút nào.
- Đồng sư tỷ, vì sao ngươi để ý Lý Phù Trần như vậy, lẽ nào?
Nữ đệ tử đáng yêu gọi là Quản Tiểu Nguyệt, cười hì hì nói.
Đồng Nguyệt Mông giận dữ, nói:
- Tiểu cô nương ngươi, dám đùa giỡn Đồng sư tỷ ta.
Ánh mắt sắc bén của Lý Phù Trần liếc nhìn Tần Thiếu Vũ, chậm rãi nói:
- Một quyền.
- Ngươi nói cái gì?