Mà một viên đan dược luyện thể Hoàng cấp Đỉnh giai giá một vạn điểm
cống hiến, đổi thành kim tệ cũng phải hai vạn.
Lý Phù Trần nghĩ đến là đau đầu.
"Không biết trong tông môn, đan dược cao cấp nhất có cấp bậc gì."
Tuy rằng con đường luyện thể rất khó đi.
Trong một vạn người, chỉ có một người có thể kiên trì tới cùng, nhưng
Lý Phù Trần sẽ không bỏ qua con đường này.
Hắn tin tưởng lấy năng lực của mình, nhất định thu được đầy đủ tài
nguyên, mà chỉ cần đủ tài nguyên, con đường luyện thể có thể tiếp tục đi
tới.
Bởi vì ăn quá nhiều Bảo ngư cấp một cùng Bảo ngư cấp hai, hai tháng
này, Lý Phù Trần thu hoạch không lớn lắm, đến Nhiệm Vụ Đại Điện giao
nộp, tất cả Bảo ngư cộng lại mới bốn ngàn điểm cống hiến, có ít còn hơn
không.
Trưởng lão nhiệm vụ lần đầu tiên thấy Lý Phù Trần thu hoạch ít như vậy,
trong lòng được an ủi rất nhiều, thầm nghĩ:
"Hóa ra tiểu tử này cũng có lúc thất bại."
Khi Lý Phù Trần trên đường trở về, thấy được một màn làm hắn kinh
ngạc.
Ô Thanh Mai đi với Thượng Quan Hồng tương đối gần gũi, dĩ nhiên đi
cùng với một thiếu niên hổ bối (lưng) eo lang.
Nếu hắn đoán không sai, thiếu niên này chắc là đứng đầu mười đại thiên
kiêu của Ngoại Tông, bài danh thứ nhất của Thí Luyện Tháp, Vũ Văn
Thiên.