- Chống đỡ thú triều, vô cùng vất vã dài lâu, hơn nữa hết sức nguy hiểm,
nhận nhiệm vụ này, hoặc là đệ tử Nội Tông có tu vi đạt tới Quy Nguyên
cảnh ngũ trọng trở lên, hoặc là đệ tử Nội Tông có thiên phú luyện thể kinh
người.
Lý Phù Trần nói:
- Không nguy hiểm, ta cũng không nguyện ý tiếp nhận.
Đệ tử Nội Tông mặt vuông lắc đầu nói:
- Thú triều không có đơn giản như ngươi nói vậy, không chỉ cần thực lực
mạnh mẽ, mà còn yêu cầu Chân khí hùng hậu, phỏng chừng thực lực mạnh
mà Chân khí không đủ hùng hậu, sợ rằng đến lúc đó cũng không kịp nuốt
Hồi Khí Đan. Nếu Chân khí đủ hùng hậu, mà thực lực không cao, sơ hở
một chút là nguy hiểm tới tính mạng, đệ tử Nội Tông chết trong nhiệm vụ
này hằng năm không có mười cái cũng có tám cái.
- Đa tạ sư huynh nhắc nhở, nhưng ta đối với mình có lòng tin.
Lý Phù Trần từ chối khéo ý tốt của đối phương.
- Ta chỉ khuyên ngươi một câu mà thôi, có nghe hay không là do ngươi.
Đệ tử Nội Tông than thở rời đi.
Hôm nay hắn có ý tốt muốn khuyên Lý Phù Trần, tránh cho đối phương
bỏ mạng ở Thú Huyết Trấn.
Không nghĩ đến đối phương khăng khăng một mực, không để ý đến
khuyên bảo.
Xem ra những tên đệ tử Nội Tông mới lên này, không biết cái gì gọi là
trời cao đất rộng.