Hắn ngẩng đầu lên, vẻ mặt đầy chất vấn.
- Ngươi không phải đối thủ của ta, bây giờ thối luicòn kịp.
Không tới vạn bất đắc dĩ, Lý Phù Trần không muốn cùng Liêu gia liều
chết, cho nên, hắn nguyện ý cho đối phương một cái cơ hội lui lại.
- Nằm mơ, đừng quá cuồng vọng, bây giờ ta sẽ cho ngươi biết, cái gì
sống không bằng chết.
Liêu Thiên Quân nổi giận, viên đan dược ẩn giấu trong miệng, bị hắn cắn
bể, lập tức, một cổ lực lượng nóng cháy toả ra, cường độ khí tức ít nhất
tăng lên ba thành.
- Chuyện gì xảy ra, khí tức của Liêu Thiên Quân sư huynh sao trở nên
mạnh mẽ như vậy, chẳng lẽ hắn giấu giếm thực lực?
- Ta đã nói rồi, Lý Phù Trần sao có thể là đối thủ của Liêu Thiên Quân,
nhất định là Liêu Thiên Quân sư huynh khinh thường.
Mọi người bừng tỉnh.
- Không đúng!
Trần Phương Hoa nhíu mày.
Khí tức trên người Liêu Thiên Quân mạnh mẽ thì mạnh mẽ, nhưng
không giống như của mình tu luyện.
- Đan dược bán Huyền cấp Bạo Khí Đan, thật đúng to gan làm bậy.
Bên cạnh Triệu Minh Nguyệt, lão giả cau mày nói.
- Ông nội, đây là hắn không tuân theo quy tắc của Phong Vân Đài, ngươi
còn không ngăn cản hắn?