Lý Phù Trần không trả lời, hỏi ngược lại:
- Ngươi là đệ tử Nội Tông của Thiên Sát Môn?
Thiên Sát Môn, một tông môn cường đại nhất xung quanh trăm ngàn
dặm này, thực lực tổng hợp hơi mạnh hơn Thương Lan Tông một bậc, tông
môn này, vừa chính vừa tà, duy ngã độc tôn, đệ tử đều bá đạo.
Hắn vô tình nhìn thấy thân thể của đối phương, không biết đối phương
hận mình đến cỡ nào đây.
- Bây giờ tự phế hai mắt, ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Yến Khinh Vũ lạnh lùng nói.
Lý Phù Trần cười nhạt:
- Chính ngươi cởi hết cho ta nhìn, quan hệ gì đến ta, hơn nữa, dựa vào
cái gì mà muốn tha ta một mạng.
- Đáng chết, ngươi cho là ta không làm gì được ngươi sao? Đi chết đi.
Yến Khinh Vũ nổi giận, loan đao màu đen trong tay, tung hoành ngang
dọc, tốc độ của đao cực nhanh, đao pháp vô cùng chính xác, mỗi một đao
đem tốc độ cùng lực lượng phát huy đến cực hạn, giống như từng đạo cầu
vồng màu đen xuyên tới Lý Phù Trần.
Keng keng keng keng keng. . .
Trong hư không, hỏa tinh tung tóe.
Bất kể là thân pháp, kiếm pháp hay đao pháp của hai người, đều sắp đến
đỉnh phong, Võ giả Quy Nguyên cảnh Cao giai tầm thường đi tới nơi này,
chỉ sợ đường đao và đường kiếm của hai người cũng không thấy rõ, chỉ có
đao kiếm va chạm trong nháy mắt mới dừng lại một chút.