VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 192

Mắt của mọi người trừng lên dữ tợn, nhưng Tiểu Khai bây giờ là vì Tiểu

Trúc có thể bài trừ muôn vàn khó khăn, vốn không lo chuyện này, toàn bộ
tinh thần chăm chú nhìn lên đài cao.

Trên đài, buổi biểu diễn đã bắt đầu. Đầu tiên chính là vị đại hòa thượng

mặt mày hồng hào, hòa thượng vừa lên đài, lập tức hai tay tạo thành chữ
thập, hét lớn một tiếng: “ Bần tăng chính là đại truyền nhân thứ ba mươi
tám của Thiếu Lâm Tự Phúc Kiến, pháp danh Ngộ Minh! Hôm nay ta sẽ
cho mọi người kiến thức một chút Phật Môn Thiên Nhãn truyền đời tám
trăm năm, có thể biết được chuyện ngàn năm thần thông sau!”

Tiếp theo là tên đạo sĩ, người này cũng rất có lai lịch: “ Các vị thí chủ,

bần đạo là truyền nhân đại đệ tử đời thứ ba mươi bảy của Long Hổ Sơn
Trương Thiên Sư tên là Trương Cửu Linh, mạo muội hiến tài cho mọi
người.”

Cuối cùng đi lên chính là tiểu hài tử kia, thoạt nhìn hình dáng thì chỉ có

mười tuổi, lời nói lên lại thật dọa người: “ Bản nhân trời sinh linh thể, năm
tuổi khai thiên nhãn, tám tuổi ngự quỷ thần, thân được phật giáo chuyển thế
tuệ căn, là thần đồng trong nhân thế. Ba cõi chín giới trong vũ trụ, còn chưa
có địa phương nào mà ta không nhìn thấy cả.”

Người chủ trì lập tức phi thường phối hợp kêu lên: “ Vị bằng hữu nào

nguyện ý đi lên hiệp trợ giúp đỡ cho ba vị đại sư đây? Có thể nhấc tay báo
tên, ba vị đại sư sẽ ở trong điều kiện không có chút tài liệu nào làm chứng,
sẽ chính xác nói ra tương lai của ngài, rồi nói cho ngài nghe làm sao tránh
tai nạn, tiêu tai miễn họa.”

Đúng lúc này, Tiểu Khai cảm thấy trên vai bị người vỗ một cái, quay

đàu lại thì nhìn thấy vị người hầu hôm qua gặp trong nhà Tiểu Trúc, Thập
Thất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.