VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 2822

Hắn hơi cúi đầu, nhìn thấy gương mặt tái nhợt của Vũ Ca, cũng không

biết vì sao trào ra một cỗ dũng khí, hướng nàng mỉm cười: “ Xem ra nàng
không cần nghĩ biện pháp giết ta.”

Vũ Ca một câu cũng không nói nên lời, lại bỗng nhiên nhắm mắt lại,

một đôi tay ngọc dùng sức ôm chặt cánh tay Tiểu Khai, móng tay dài cơ hồ
ghim vào trong da thịt hắn, bởi vì quá dùng sức, mười đầu ngón tay đã hoàn
toàn mất đi huyết sắc, nàng đem gương mặt vùi sâu trong ngực Tiểu Khai,
không bao giờ còn muốn ngẩng đầu lên.

Cứ như vậy…mà chết sao…

Ngay tại thời khắc mà chân của Tiểu Khai sắp chạm vào làn nước , bỗng

có một đạo lưu quang màu vàng giống như tia chớp trong nước vọt ra ,
nâng Tiểu Khai lên cao vạn trượng, mũi nhọn của đạo quang ở giữa không
trung bắt đầu biến ảo. Qua hồi lâu chậm rãi đọng lại rồi đứng lên , rõ rang là
một quyển sách , bìa mặt có bốn thần ngữ cổ quái lòe lòe hiện lên , chiếu
sang cả một mảng thiên địa.

Vô Tự Thiên Thư !

Tiểu Khai từ nãy sống chết không dám hé mắt , bây giờ mới bắt đầu hé

ra. Mới biết là chính mình đang dẫm lên mặt trên của Vô Tự Thiên Thư, Vô
Tự Thiên Thư bây giờ phóng đại ra mấy chục lần , trải rộng như thảm , đem
Tiểu Khai đứng vững trên không. Nguyên Vô Tự Thiên Thư lúc trước cổ
xưa ảm đạm , đến giờ lại kim quang lòe lòe , chói lọi như vàng ròng.

Tiểu Khai cảm thấy khó có thể hiểu được, Vô Tự Thiên Thư vốn hắn

cho là đệ nhất bảo bối , đệ nhất đạo cụ , tới thời khắc này , hắn mới mãnh
liệt cảm giác được , nguyên lai nó cũng có trí tuệ.

Suy nghĩ song Tiểu Khai mới bắt đầu bình tĩnh lại , hắn chậm rãi thả tay

ra bỗng có chút cứng ngắc. Rồi cảm thấy một trận đau đớn. Móng tay của
Vũ Ca tiểu thư đã đâm vào cánh tay mình. Một tia máu tươi từ vết thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.