VÙNG MẮT BÃO - Trang 184

Nguyễn Đình Vinh & Thương Huyền

Vùng mắt bão

CHƯƠNG XIV

Hương chủ làng giỗ Đỗ Thế Quỹ và hương quản Nguyễn Văn Thắc đang
ngồi trong nhà hội đồng thôn thì tên liên lạc từ bốt Giỗ xuất hiện. Tháo cái
mũ sùm sụp trên đầu, quăng xuống mặt bàn, tên liên lạc hé mắt, nhìn hai
người, nói nhấm nhẳng nhưng giọng lại như quát:
-Ông sếp đội trên bốt cho gọi hai người. Mau mau vào trình diện, kẻo quan
đội nổi nóng lên thì khốn.

Nhìn thằng lỏi con đang cố ra vẻ ta đây, hai ông hương chủ, hương quản
làng Giỗ bỗng thấy ngứa mắt. Người thấp lè tè, vậy mà nó vẫn dệnh dạng
học đòi cái lối bước khuỳnh khuỳnh của những thằng mũi lõ. Dáng người
bé choắt của nó bơi trong bộ đồ ca ki rộng thùng thình, lủng lẳng toàn túi là
túi. Hương chủ Đỗ Thế Quỹ không nhịn được, rút cây đóm châm điếu
thuốc lào rồi quăng tàn đóm ra sân:
- Này, ông quan lùn! – Hương chủ gọi với tên liên lạc, giọng bỡn cợt – Tôi
thật lòng chả hiểu ông là người ta hay người Tây nữa. Trang phục thì rõ ra
dáng Tây, nhưng vóc dáng lại là người ta… Thật khó, nhỉ…
Đang tít mắt cười, tên liên lạc bỗng sầm mặt. Hắn chỉ tay vào hương chủ
Đỗ Thế Quỹ:
- Này, ông đừng có giở giọng xỏ xiên để chửi tôi nhá. ý ông muốn chửi tôi
là quân giẫm phải cứt Tây, học đòi chứ gì? Học đòi, giẫm phải cứt mà được
sung sướng thì tôi cứ gọi là học đòi cả đời. Cần đếch gì, dân ta với dân
mình… Đói rã họng lại còn bày trò…
- Thôi. Ông tây rởm ạ. Ông cút mẹ ông đi cho dân tôi đỡ ngứa mắt. Mày cứ
về bẩm với quan thầy mày, chốc nữa chúng tao lên. Có gì thì nói mẹ nó đi
cho rồi lại còn bày trò kêu với gọi, mất thời gian.
Cả hương chủ Đỗ Thế Quỹ và hương quản Nguyễn Văn Thắc đều là người
của ta cài vào nắm giữ ban tề của làng Giỗ nên hai người rất ác cảm với
đám quan đồn. Tống cổ được thằng liên lạc khỏi nhà hội đồng thôn, quay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.