VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 13

-Là một gã quái dị người không ra người gì đó bắt ta tới đây.Ngươi

muốn biết thì tìm tên đó mà hỏi.

Nghe nàng nói xong, mặt hắn có chút biến động.Hắn dò xét hỏi :

-Ngươi nói là gã kì quái, có phải trông như ảo ảnh không?

-Phải-Nàng gật như gà mổ thóc, thầm nghĩ “ Cuối cùng ngươi cũng

nhớ ra rồi hả, hù chết ta mà.”

Hắn vội chạy tới đỡ nàng đứng dậy, giọng vui mừng xen lẫn khách sáo

:

-Cô nương, thật xin lỗi, ta không biết cô là người do Dạ thần phái đến

nên đã mạo phạm.

Nói rồi hắn hướng hắc y nhân ra lệnh :

-Vệ Ảnh, lát đưa cô ấy về phủ vương gia, phân phó hạ nhân hầu hạ

cho tốt.

-Tuân lệnh.

Nàng choáng trước sự thay đổi cảm xúc nhanh như chong chóng của

bạn hoàng đế này.Hú hồn, tí nữa thì nàng tiêu rồi.Nghe nói tra khảo thời
phong kiến vô cùng dã man, nghĩ tới đã thấy rợn người rồi.Mà cái tên Dạ
thần này thật chẳng ra làm sao, phân việc cho nàng rồi thì phải đi báo cáo
với gia đình người ta một tiếng chứ.Nhỡ hôm nay hắn không nhớ ra thì
nàng chẳng phải bye bye trần gian sao.Đúng là tên óc heo mà.

Từ Ninh cung

-Hoàng thượng giá lâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.