VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 192

Ta giật mình quay lại phát hiện cha đang lườm ta nha. Hu hu, con chỉ

muốn tốt cho nương thôi mà, cha đừng nhìn con đáng sợ như thế.

Cha không nói không rằng kéo nương ta về phòng, còn cấm ta không

được gặp nương ba ngày vì tội nói năng lung tung. Oa, cha thật quá đáng,
ức hiếp người quá đáng mà. Ta đâu có ăn nói lung tung gì đâu, rõ ràng là
cha muốn độc chiếm nương nên mới tìm mọi cách bắt bẻ ta mà.

Nương có may cho ta một bộ y phục màu lam rất đẹp. Ta thích lắm

liền mặc đem khoe cha. Khà khà, cho cha ta ghen tị chết đi. Quả nhiên sau
khi nhìn thấy ta, sắc mặt cha ta liền giảm xuống, không nói không rằng
xoay người bỏ đi. Lêu lêu, cho đáng đời cha, ai bảo cha hay cậy quyền bắt
nạt ta chứ.

Nhưng mà mấy hôm sau cha ta liền đem một bộ y phục màu đen có

hình thêu vô cùng đẹp mắt đến cho ta nhìn rồi bảo ta :

- Đây là nương con may cho ta. Con nhìn xem, so với y phục của con,

của ta đẹp hơn nhiều.

Ta nhìn xuống y phục của mình có chút tủi thân. Nương quả nhiên là

may cho cha y phục cầu kì tinh xảo hơn.

Cha ta vỗ vai ta cười cười nói :

- Mộ Dung Hoằng, muốn hơn thua với ta? Con vẫn còn non lắm.

HOÀN

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.