VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 383

chỉ nghĩ muốn dựa vào thực lực của chính mình, đọc nhiều sách thánh hiền,
sao lại vì tiền đồ mà làm ra chuyện trái với lương tâm.

“Ta biết tình huống trong nhà ngươi, bất đắc dĩ mới phải tìm việc làm,

hoàn cảnh của ngươi ta đã sớm hỏi thăm rõ ràng, phóng nhãn khắp trăm
dặm có thể tìm người tài hoa như Lương Hiển ngươi không có quá hai
người, nếu ngươi hiện tại rơi vào thương đạo, đối với ngươi về sau đường
quan nhất định sẽ có điều ảnh hưởng”

Thấy Lương Hiển sắc mặt lo lắng, Hàn Nguyệt Nguyệt cố ý dừng lại,

không hù dọa một chút hắn làm sao có thể hiểu được tính nguy hiểm của sự
tình. Uống vào cốc trà lại tiếp tục nói

“Ta tuy là một thương nhân, không hiểu chuyện trong triều, nhưng là

ta có năng lực giúp ngươi một việc, ta sẽ dựa theo hợp đồng trả lương cho
ngươi, cho đến khi hết mười năm mới thôi, như vậy việc ngươi đi thi cùng
tiền để sinh hoạt liền có bảo đảm, cũng có thể an tâm đọc sách, trong lúc
này ngươi không cần đến Thiên Hương lâu làm việc, trước ngươi như thế
nào thì ngươi cứ làm theo y cũ là được”

“Điều kiện là gì?”

Trên trời không có miếng bánh miễn phí, Lương Hiển tự nhiên không

tin Hàn Nguyệt Nguyệt có lòng tốt đi giúp hắn một người xa lạ như vậy.

Hàn Nguyệt Nguyệt cười cười “Rất đơn giản, trong vòng mười năm

ngươi nếu không thể vào triều làm quan ta sẽ không tìm ngươi đòi bồi
thường tiền bạc, coi như là ta làm một việc thiện, nhưng ngươi có thể vào
triều làm quan ngươi nhất định phải cho ta sử dụng, không cần lo lắng,
chúng ta có thể ước pháp tam chương, tuyệt không cho ngươi khó xử”

Lương Hiển vừa định mở miệng đã bị Hàn Nguyệt Nguyệt cắt ngang,

nghe được Hàn Nguyệt Nguyệt câu nói kế tiếp, ngậm miệng lại tiếp tục
nghe tiếp, dù sao hắn quyết không làm ra chuyện thương thiên hại lí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.