VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 1047

đạo phỉ, hẳn là không muốn người ta biết được chuyện bỉ ổi của mình, bây
giờ bị nàng biết một chuyện như vậy, như vậy kết quả cuối cùng không
phải là giết người diệt khẩu, chính là đem người khống chế trong lòng bàn
tay của mình.

Trong khoảnh khắc đó, chần chừ chốc lát, bất đắc dĩ Thư Nhã Phù tự hỏi

đối với mình, đôi mắt nàng vẫn là cực kỳ lưu luyến , cuối cùng vẫn không
có ngay đầu tiên nhẫn tâm vì một Chiến Bắc Sính mà đâm mù mắt to ngập
nước của mình, sửng sốt khiến chuyện biết thân phận đã xảy ra là không
thể ngăn cản, bị luôn mang theo sát bên người.

Đoán biết tướng mạo, lại biết được thân phận, bây giờ còn bị người trực

tiếp vừa lừa vừa gạt kéo tới Thần Kinh !

Đổi lại là nàng, nàng cũng sẽ không tùy tiện cứ như vậy đem người đem

thả ra rồi !

Thật ra thì. . . . . . Nàng mới vừa rồi cũng chính là ôm thái độ thử một lần

tùy tiện hỏi một cái mà thôi, đáy lòng vốn không có báo hy vọng gì, chỉ là
không ngờ nàng đều nói lễ độ thoả đáng như vậy rồi, Chiến Bắc Sính cái
người thô kệch này, không có chút nào hiểu được hai chữ uyển chuyển là
viết thế nào.

Bất đắc dĩ bĩu môi, Thư Nhã Phù lần nữa đưa mắt rơi vào trên thành

tường trước mặt, so sánh với Bắc Việt quốc, cửa thành Băng Thiên Tuyết
Địa lại rất là hùng vĩ, cửa thành này ngược lại có vẻ trung quy trung củ
(phù hợp), cùng Đông Ly quốc cảm giác không sai biệt lắm, nhưng không
biết có phải hay không là bởi vì vấn đề tâm tình, hay là bởi vì vấn đề người,
nàng thấy thế nào đều vẫn cảm thấy thủy chung là cửa vào thành Khai
Dương của Đông Ly quốc làm cho người ta cảm thấy vui tai vui mắt, ít nhất
cửa thành này còn có dấu vết mấy người anh tuấn của nàng sinh sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.