VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 1157

Giờ phút này Nam Trịnh Hồng cùng Nam Lão Thái Gia sắc mặt rất

nghiêm túc, đáy lòng cảnh giác nhìn nam tử tướng mạo bình thường trước
mắt, bị sát khí cùng khí thế của y áp đảo, thế nhưng cả người cũng không
động đậy.

Người đàn ông này là ai?

Cái vấn đề này đồng thời xuất hiện trong đầu hai người, liếc mắt nhìn

nhau, đều thấy được trong đáy mắt đầy khiếp sợ và nghi hoặc.

"Người nhà chúng tôi mất tích rồi, có phải Nam gia nên cho chúng tôi

một lời giải thích hay không?"

Nam Cung Thần ngồi ngay ngắn trên ghế, chậm rãi bưng trà từ từ nhấp

một miếng, cặp mắt cũng không có nhìn hai người đang cảnh giác, một bộ
dáng vẻ làm khách nhàn nhã, trên mặt còn là mang theo ý cười thản nhiên,
nhưng cặp mắt đầy sát ý.

"Không tìm thấy người, tự lão phu sẽ cho Công Tử một cái công đạo!"

Lão Thái Gia dầu gì cũng là Đại Trưởng Lão của Hội Trưởng Lão, cho dù
bị người trước mắt áp đảo, nhưng sắc mặt cũng không thay đổi, thản nhiên
trả lời.

Giờ phút này, Nam Cung Thần ngồi thẳng, diện mạo bình thường không

có gì đặc biệt, ăn mặc cũng đơn giản, nhưng phong thái thoải mái làm cho
người ta khó có thể coi thường, mà Liễu Trì sau lưng thì chỉ im lặng đứng
chờ, giễu cợt nhìn vị trí hai người đàn ông đầu não trên này.

"Rất tốt, nếu không tìm được người. . . . . ."

Nam Cung Thần mỉm cười nhếch môi khạc ra nửa câu, sau đó ưu nhã

đứng dậy, phủi phủi bụi đất căn bản không có trên người, khoan thai xoay
người rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.